

Giới thiệu
“Cung Lược” là truyện ngôn tình lấy bối cảnh thời cổ đại. Truyện xoay quanh những câu chuyện nhỏ của cô gái Tố Dĩ và vị hoàng đế Đông Tự.
Vào cung đã nhiều năm, Tố Dĩ là người của Thượng Nghi Cục có nhiệm vụ huấn luyện cho mấy tiểu cung nữ tiến cung, dạy họ quy củ, sau đó giao cho Nội Vụ điều đến các nơi nhận chức. Nàng giỏi giang, làm Quản Đới cô cô, dẫn dắt nhiều người, từng làm nhiều nhiệm vụ quan trọng. Tuy nhiên, nàng lại mắc một căn bệnh kỳ quái, đó là hay quên mặt người khác. Đã hai lần nàng gặp được Hoàng đế nhưng cả hai lần nàng đều không thể nhớ được mặt Vua. Nhưng điều đó, đối với nàng cũng không quan trọng lắm. Bởi chỉ một thời gian nữa thôi, nàng có thể được thả tự do ra ngoài và lấy chồng. Ngặt nỗi, tâm nguyện bấy lâu của nàng lại không thành hiện thực. Không nhớ được mặt Vua nên nàng đã bị giữ lại, điều đến ngự tiền, ngày ngày nhìn mặt bệ hạ. Nàng ở bên cạnh Hoàng thượng, hầu hạ và chăm sóc những chuyện hằng ngày cho hoàng thượng. Dần dần, hai người có tình cảm với nhau. Mối quan hệ cũng không còn đơn giản là vua – tôi nữa.
Xuyên suốt câu chuyện là những tình tiết sủng ngọt, dễ thương của cặp nhân vật chính. Truyện có những biến cố nhưng không quá to lớn, đủ để tạo sức hấp dẫn cho truyện.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2: Những lời ta nói các ngươi phải nghe cho rõ, không được già mồm, không được cứng cổ
- Chương 3: Cô cô lớn lên trông cũng khá xinh đẹp đấy
- Chương 4: Thầm than không xong, đụng phải Vạn Tuế Gia rồi
- Chương 5: Lôi xuống, đánh chết!
- Chương 6: Cung phi ngầm đấu đá, hy sinh vài đứa nô tài có là gì?
- Chương 7: Chính chủ đến rồi!
- Chương 8: Trong cung thật tốt, nước trong cung cũng có thể nuôi người được
- Chương 9: Ngươi không có ánh mắt như vậy, lần sau gặp lại ta có thể nhớ ra sao?
- Chương 10: Cô nàng này có thể câu hồn, quả nhiên là một nhân tài
- Chương 11: Vạn Tuế Gia không hứng thú chuyện phòng the
- Chương 12: Thiên hạ thái bình
- Chương 13: Hoàng đế không nói nhiều, lại không thích kẻ giỏi khua môi múa mép
- Chương 14: Hoàng đế bực bội cùng cực, đột nhiên phát hiện một điểm hứng thú cũng bị mất
- Chương 15: Rất không nể mặt Vạn Tuế Gia
- Chương 16: Ngươi ngẩng đầu lên
- Chương 17: Lần này té rõ là dữ, mông bị tét thành hoa tám cánh rồi!
- Chương 18: Chủ tử gia của chúng ta là chính nhân quân tử, không làm cái chuyện thấp hèn sờ tay bóp mông đó đâu
- Chương 19: Hoàng đế hại người quả là tuyệt nhất a!
- Chương 20: Tốt! Bàn tay nóng, trán cũng nóng, thành công rồi!
- Chương 21: Phụ tử và Quân thần
- Chương 22: Thái hậu năm nay 30 tuổi, thật ra mới hơn Hoàng đế tầm 3-4 tuổi thôi
- Chương 23: Mười mấy phụ nữ trong một nhà, Vạn Tuế Gia thật giỏi hưởng thụ
- Chương 24: Hành tẩu trong cung, không có mắt là không xong
- Chương 25: Canh một
- Chương 26: Canh hai
- Chương 27: Canh ba
- Chương 28: Lúc nào cũng đâm vào mắt, lâu dài, có tắt đèn cũng có thể nhận ra
- Chương 29: Thích vẽ hoa viết chữ gì lên đầu, đều tùy ngài!
- Chương 30: Bắt đầu từ hôm nay trở đi, ngày ngày đều nhìn thấy, có hay quên cỡ nào đi nữa cũng phải nhớ cho bằng được
- Chương 31: Trẫm thấy mờ mắt, ngươi đến nhìn hộ trẫm cái
- Chương 32: “Cái kia” của Vạn Tuế Gia… làm sao mới tiêu đi được
- Chương 33: Ngươi đi cùng trẫm
- Chương 34: Kỳ thật trẫm cũng biết luyện ưng…
- Chương 35: Nô tỳ…. Không còn mặt mũi gặp chủ tử
- Chương 36: Một lát ta đi tìm nàng, nàng chờ ta nha!
- Chương 38: Chẳng những lưu manh, còn tự xem mình là thân thiết
- Chương 39: Nàng có thể ăn mòn lòng người
- Chương 40: Khiến chủ tử tâm ngứa ngáy, tâm mà đã ngứa ngáy, vạn sự đều dễ thương lượng
- Chương 41: Chắc Vạn Tuế Gia bị ả ta nhào mềm mất thôi?
- Chương 42: Hắn đã thổi lay một hồ Nước xuân
- Chương 43: Tố Dĩ ở lại!
- Chương 44: Chủ tử, ngài kiên nhẫn chút nhé!
- Chương 45: Trẫm không gật đầu, nàng ta cứ ngoan ngoãn làm việc đi
- Chương 46: Đừng động, để trẫm dựa một chút
- Chương 47: Không chịu nổi khiêu khích
- Chương 48
- Chương 49: Nước sông Hoàng Hà trên trời
- Chương 50: Môi nàng ngay tại trước mắt
- Chương 51: Vạn Tuế Gia cớ gì mắng người ta chứ!!