Diệp Oản Oản mặt đầy khiếp sợ, tự nhủ: "Rốt cuộc có phải là một người hay không... Hay là nói... Hách Liên Giác và vị Dịch hội trưởng này là anh em sinh đôi..."

Nếu không, cũng không có khả năng có dáng dấp giống nhau đến vậy? 

Diệp Oản Oản còn đang chìm trong dòng suy nghĩ, một bên, gã thanh niên trẻ tuổi mở miệng nói, "Nhiếp tiểu thư, hội trưởng còn chưa kết thúc giảng bài, xin cô chờ trong chốc lát."

"Được."

Vì vậy, Diệp Oản Oản tìm một vị trí ở phía sau ngồi xuống, nghe Dịch hội trưởng diễn thuyết. Dù sao cũng là cơ hội hiếm có.

Dịch Linh Quân có danh vọng cực cao, Độc Lập Châu không ai không biết, đương nhiên Diệp Oản Oản cũng không ngoại lệ.

Chỉ thấy bộ dáng người đàn ông trên bục giảng ước chừng hơn 40 tuổi, mái tóc dài màu đen tùy ý cột ở sau ót, trên người mặc trường bào trắng khảm viền bạc, phong cách đầy tiên phong đạo cốt.

Không hổ là nhất đại tông sư của Độc Lập 12 Châu, quả nhiên là có phong phạm đại gia.

"Con đường võ đạo, mặc dù thành tựu có cao có thấp, nhưng thứ duy nhất không thay đổi chính là một chữ ‘Đức’. Cái gọi là thượng võ, lấy võ đức làm trọng. Coi như là thành tựu võ đạo có cao hơn nữa, nhưng nếu đức hạnh có khiếm khuyết, cũng không tính là thượng thừa. Người tập võ cũng phải luôn rèn luyện tâm tính, chuyện kiêng kỵ nhất chính là tranh cường háo thắng..."

Trên bục, bài giảng của Dịch Linh Quân nhận được sự tôn sùng của tất cả, ngay cả Diệp Oản Oản đều cảm thấy linh hồn của mình như được thăng hoa, bất chợt cảm thấy xấu hổ vì sự tranh cường háo thắng đến quá đáng của chính mình.

Cùng lúc đó, Diệp Oản Oản cũng càng thêm xác định được một chuyện.

Người đàn ông trên bục giảng này, tuyệt đối không thể nào là Hách Liên Giác được! Cái lão già quái vật, Độc Lập Châu người người chán ghét đó!

Mặc dù thành tựu võ đạo của Hách Liên Giác cực cao, nhưng về phần đức hạnh và tính tình thật sự là quá kém.

Ở trong trí nhớ Diệp Oản Oản, cái lão già kia quả thật là tồi tệ đến mức làm cho người người đều muốn đem lão ta đè xuống đất đấm cho mấy cái. Chỉ tiếc, không một ai có bản lĩnh đấm lão ta.

Sau khi buổi diễn thuyết kết thúc, Diệp Oản Oản đi theo hai vị nam nữ trẻ tuổi đi tới hậu trường.
Chỉ chốc lát sau, Dịch Linh Quân chậm rãi đi vào bên trong.

"Hội trưởng." Nhìn thấy Dịch Linh Quân, hai người trẻ tuổi kia lập tức tiến lên.

"Vị này chính là Nhiếp Vô Ưu tiểu thư của Vân Thành?" Ánh mắt Dịch Linh Quân rơi vào trên người Diệp Oản Oản.

Mặc dù quanh thân người đàn ông này có khí chất uy nghiêm của bề trên, nhưng lại cũng không vênh váo hung hăng, sẽ không khiến người ta cảm thấy quá áp lực.

"Vâng, chúng tôi đã mời Nhiếp tiểu thư qua đây." Thanh niên trẻ tuổi gật đầu.

Giờ phút này, Diệp Oản Oản nhìn về phía Dịch Linh Quân, ung dung thản nhiên quan sát ông ta, ngay sau đó đứng dậy: "Xin chào Dịch hội trưởng... Có chuyện này....có thể mạo muội hỏi ngài một câu hỏi hay không..."

Dịch Linh Quân gật đầu, "Đương nhiên, Nhiếp tiểu thư muốn hỏi cái gì?" 

Diệp Oản Oản thật sự là quá hiếu kỳ rồi, vì vậy không nhịn được hỏi ra lời, "Không biết... Ngài có anh em sinh đôi gì hay không?"

Dịch Linh Quân nghe được câu hỏi này, sắc mặt không thay đổi chút nào, Diệp Oản Oản hoàn toàn không nhìn ra bất kỳ sơ hở nào, "Cũng không có, Nhiếp tiểu thư vì cớ gì lại hỏi vậy?"

Diệp Oản Oản lắc đầu, đè nghi vấn trong lòng xuống, "Không có gì, không biết Dịch hội trưởng để cho người mời tôi tới đây, là có chuyện gì?"

"Tôi nghe nói, cô tại Vân Thành gây nên sóng gió không nhỏ, còn tuyên bố muốn sửa đổi quy tắc và chế độ của Độc Lập Châu, phải không?" Dịch Linh Quân nhìn Diệp Oản Oản chằm chằm, hỏi.

Nghe tiếng, Diệp Oản Oản nhất thời sửng sốt một chút.

Cuối cùng, Diệp Oản Oản gật đầu đáp: "Không sai, chẳng lẽ Dịch hội trưởng không cho rằng, quy tắc chế độ Độc Lập Châu, đã quá mức mục nát?"

"Một vài quy tắc và chế độ nơi này, là từ thời cổ lưu truyền đến nay, há các người nói muốn sửa đổi liền sửa đổi?" Dịch Linh Quân lãnh đạm thờ ơ nói.

"Tôi không cho là như vậy, chỉ riêng một điều này mà nói, Độc Lập Châu không được kết hôn cùng người ngoài, dựa vào cái gì? Hôn nhân đại sự, tự mình làm chủ, chẳng lẽ có gì sai sao?" Diệp Oản Oản cau mày chất vấn.

"Đây là quy củ lão tổ tông lưu lại, chúng ta cũng cần phải tuân theo, không có khả năng bởi vì một người mà thay đổi." Dịch Linh Quân nói.

"Bất chấp nó cũng không hợp lý sao?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc.
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!

Có thể bạn thích