"Như thế nào dừng lại? Ông chủ còn ở bên trong chờ ngươi."

Tần Tường tính cách âm tình bất định, nếu để cho Tần Tường sốt ruột chờ, nói chính xác hai người bọn họ cũng sẽ không dễ chịu.

"Ậy, đến đây."

Người mặc đồ tây giơ tay lên gõ cửa,

"Ông chủ, đã mang người đến."

"Vào đi."


Ông ta đẩy cửa ra mang theo nam nhân đi vào, sau đó chấp tay cung kính hướng về Tần Tường nói

"Ông chủ, chuyện ngày hôm nay là ta sơ sót, xin hãy trách phạt."

"Quên đi, ngươi đi xuống trước đi."

Nhìn nam nhân có vẻ chật vật, bị rượu làm ướt nhẹp khiến vải áo mong manh trở nên trong suốt toàn bộ ngực như ẩn như hiện, thoạt nhìn rất dụ người. Hiện tại nam nhân, có một loại quyến rũ nói không nên lời, Tần Tường chậm rãi nhắm mắt lại.

Đợi người kia rời khỏi, Tần Tường mới chậm rãi mở miệng,

"Ngươi có ổn không?"


Nam nhân tại phòng kia, hắn đều có thông qua CCTV ( camera giám sát) nhìn thấy. Hắn ban đầu quả thật muốn cho nam nhân đi làm cái loại công việc này, hắn muốn nhục nhã nam nhân. Chính là sau này đi đến nhà nam nhân một chuyến, hắn lại đổi chủ ý. Hắn muốn an bài một phần việc thoải mái, không cần xuất đầu lộ diện. Ai biết sẽ xuất hiện chuyện như vậy.

Xem ra, nam nhân này cũng không làm cho người thích, không chỉ có hắn hận mà tên con trai danh nghĩa kia cũng đồng dạng như thế.

Khi nhìn đến Lăng Duệ trêu đùa Lăng Tịch, nhìn biểu hiện rất khổ sở đó, làm cho tim của hắn không hiểu sao siết thật chặt.

"Ngươi cảm thấy thế nào?"

Nam nhân hỏi lại Tần Tường trong giọng nói có chút chế giễu.

"Ngươi là đang trách ta?"

Mắt nhìn nam nhân có chút chua sót, Tần Tường đứng lên chậm rãi đi tới bên cạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc.
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!

Có thể bạn thích