U Minh Trinh Thám
Chương 525: Bắt đầu náo động (2)

- Được, chờ ta thay y phục, lập tức đi theo ngươi.Mặc dù có chút khó hiểu, Minh Diệu vẫn gật đầu.- Xảy ra chuyện gì? Vì sao không điện thoại liên lạc mà phải phái người đến thông báo với ta?- Xin lỗi, với cấp bậc của tôi không thể tiếp xúc với tin tức tình báo cao cấp như vậy.Nhân viên ngoại cần của hiệp hội lạnh lùng nói. Thái độ băng lãnh quả thực có thể sánh ngang với A Trạch.- Có thể đi chưa?- Được, đi thôi.Minh Diệu mặc áo khoác ngoài, gật đầu.- Ta cần gọi điện cho người nhà, báo tin cho nàng.- Xin lỗi, từ giờ trở đi, tất cả thông tin đều bị cấm chỉ.Nhân viên ngoại cần ngăn cản Minh Diệu gọi điện cho Diệp Tiểu Manh, mở miệng nói.- Đây là mệnh lệnh.- Nghiêm trọng như vậy sao?Minh Diệu sửng sốt, chuyện này tựa hồ có chút không bình thường, xem ra đã phát sinh chuyện rất nghiêm trọng. Chẳng lẽ đã phát hiện ra tung tích của những người bị lây nhiễm rồi sao?- Nhưng ta cần nói với người nhà một tiếng, nếu nàng trở lại phát hiện ta không ở nhà, nhất định sẽ rất lo lắng.- Xin lỗi, không thể.Nhân viên ngoại cần mặt không biểu tình nói.- Tình thế tương đối nghiêm trọng, cho nên từ giờ trở đi phải chặt đứt tất cả liên hệ với bên ngoài, ta nhận được mệnh lệnh như vậy.- Được rồi.Minh Diệu bất đắc dĩ buông điện thoại ra, tiện tay vứt vào phòng khách.Nếu không thể liên hệ với ngoại giới, như vậy mang theo điện thoại cũng không có lợi gì.- Vậy ta có thể lưu lại một tờ giấy không?- Xin mau chóng cho.Nhân viên ngoại cần do dự một lát, gật đầu. Minh Diệu tiện tay tìm tìm một tờ giấy, sau khi viết cho Diệp Tiểu Manh mấy chữ, cùng với nhân viên ngoại cần rời khỏi nhà. Bên ngoài nhà của bọn họ đã có một chiếc xe có rèm che màu đen chờ sẵn ở đó.Trong lúc xuống dưới nhà với nhân viên ngoại cần, Minh Diệu vô tình nhìn qua bàn tay của người này.Đây là một đôi tay đầy vết chai, phía trên toàn là vết thương. Công phu của người này có lẽ rất lợi hại, Minh Diệu thầm nghĩ. Hơn nữa thông qua quan sát bước chân của người này, Minh Diệu phát hiện bước chân của người này rất trầm ổn có lực, hô hấp ôn hòa, có lẽ có thực lực nhất định. Hắn cảm giác có chút kinh ngạc, hiện tại hiệp hội tuyển nhận nhân viên ngoại cần đều có thực lực mạnh như vậy sao? Người này tựa hồ không giống với những nhân viên ngoại cần cao ngạo bình thường mà hắn gặp phải trước đó.- Lái xe.Người nhân viên ngồi ghế sau với Minh Diệu, nói với người tài xế. Tài xế gật đầu, cũng không nhiều lời, khởi động chiếc xe chạy về phương hướng hiệp hội.Chỉ còn một cự ly rất ngắn, Mị nắm chắc trong vòng 0,1 giây có thể tạo ra một lỗ hổng trên đầu người nam nhân xem mình như con mồi, nhưng Đường Kiệt cũng không cho nàng cơ hội nàng. Dưới chân không ngừng biên đổi phương hướng, cước bộ thoạt nhìn rất bình thường, nhưng lúc nào cũng có thể kéo dài cự ly khi Mị xông tới. Hiện tại Mị rất tức giận, đặc biệt là nhìn thấy khuôn mặt trêu chọc của Đường Kiệt, chỉ hận không thể tát vào miệng hắn.Mặc dù trên mặt vẫn mang theo nụ cười lười nhác, nhưng Đường Kiệt cũng đang âm thầm hối hận không thôi. Lẽ ra ban đầu nên nghe theo lời của đại ca, trực tiếp giết chết ảnh mị này thì đúng hơn. Hắn cũng không trải qua hành động Đường gia giết ảnh mị năm đó, chỉ nghe lão nhân nói lại mà thôi, cho nên hắn hoàn toàn đánh giá thấp thực lực của ảnh mị. Ảnh mị không chỉ có bản lĩnh xuất quỷ nhập thần còn có thân thủ nhạy bén, và hoàn toàn có năng lực một kích tất sát đối thủ. Hắn không ngừng biến đổi phương hướng, ý đồ thoát khỏi dây dưa của Mị, kéo dài khoảng cách với nàng, nhưng Mị lại giống như xương mu bàn chân, không ngừng bám chặt theo hắn. Cảnh tượng này nhìn qua, thợ săn trước đó lại giống như con mồi.Mị quay người tiếp tục né tránh đồng tiền Đường Kiệt bắn tới, nàng không kìm được hừ một tiếng, không biết đây là lần thứ mấy. Mặc dù lần nào cũng không đánh trúng yếu huyệt, nhưng trên người Mị đã lưu lại không ít vết thương, may mắn duy nhất là những vết thương này không ảnh hưởng đến hành động của Mị.Mặc dù lực công kích của ảnh mị rất cường đại, nhưng thân thể cũng rất yếu đuối. Cái bọn họ có thể dựa vào chỉ là công kích bình thường không thể xúc phạm tới thân thể vô thực chất, nhưng một khi đụng phải vũ khí có thể thương tổn cơ thể của bọn họ, sẽ dẫn đến thân thể trở nên yếu đuối vô cùng, vết thương không dễ dàng lành lặn, một vết thương nhỏ sẽ vì mất quá nhiều máu mà chí mạng. Mị may mắn vì phụ thân là một con hồ ly có thân thể cường hãn nổi tiếng, nếu không chỉ là một ảnh mị thuần huyết, hiện tại trên người đầy vết thương, nàng đã sớm không thể động đậy.Mị nhìn như chật vật né tránh, kỳ thực cũng có mục đích nhất định. Hiện tại nàng cũng chưa dốc hết toàn lực, vì nàng đang đợi cơ hội, một cơ hội có thể một kích tất sát. Nàng không quên, còn có một địch nhân đang ẩn nấp trong bóng tối quan sát nàng. Nếu mình dốc hết toàn lực xuất thủ, thật sự có thể giết chết tên nam nhân sử dụng đạo cụ phi hành, nhưng lại không để lộ ra kẽ hở khổng lồ, nàng không dám mạo hiểm, vì nàng còn có chuyện quan trọng hơn phải làm. Huống hồ, một tay của tên nam nhân này cứ đặt sau người, từ đầu đến giờ cũng không xuất thủ, Mị đoán chừng đối phương còn lưu lại tuyệt chiêu.Sau khi tránh thoát đồng tiền thứ ba Đường Kiệt phát ra, Mị hừ một tiếng, thân thể hơi mất cân đối. Một đồng tiền bắn trúng chân Mị, do đau đớn cước bộ của Mị bị rối loạn.Nhìn thấy đối thủ nãy bám sát mình không buông tha lộ ra kẽ hở, ánh mắt Đường Kiệt sáng ngời. Hắn không muốn tiếp tục chơi nữa, vì nếu tiếp tục chơi, chỉ cần một chút sơ sẩy rất có thể sẽ mất mạng.Sau khi mất đi thiên phú dựa vào lớn nhất, lại có thể bức mình đến tình trạng này, Đường Kiệt cảm giác có chút sợ hãi. Nếu ảnh mị này không tiến vào bẫy rập trận pháp, chỉ dựa vào hắn và ca ca, căn bản không thể công kích được nàng, chứ đừng nói là giết chết nàng. Hắn muốn tốc chiến tốc thắng.Đường Kiệt xòe hai tay ra, tám đồng tiền xuất hiện giữa các ngón tay của hắn.Một kích cuối cùng, không thể lưu lại bất cứ cơ hội nào cho ảnh mị này. Hai tay hắn đồng loạt ném ra, tám đồng tiền cắt vỡ hư không, bay về phía Mị, đầu, thân người, tứ chi, xem ra muốn phong tỏa tất cả đường lui của Mị.Thấy Đường Kiệt lần đầu tiên không hề bảo lưu xuất thủ, thân thể vốn mất thăng bằng của Mị lại đột nhiên đứng vững. Trước đó Đường Kiệt luôn chỉ sử dụng một tay, còn tay kia để sau lưng, điều này khiến Mị vô cùng kiêng kỵ. Đối thủ sử dụng đạo cụ phi hành cỡ nhỏ như vậy, không có lý do gì chỉ biết sử dụng một tay công kích. Đối phương đặt một tay sau lưng, nhất định chính là một nguy hiểm, có thể bất ngờ xuất ra tuyệt chiêu giết chết nàng. Nhưng hiện tại đối phương đã không còn lưu thủ, vậy thì nàng cũng không cần cố kỵ gì cả, chân Mị cố sức điểm trên mặt đất, toàn bộ thân thể bay lên. Thân thể mềm mại của nàng cuộn trên không trung, đồng tiền lướt qua thân thể của nàng để lại mấy vết thương rất sâu, máu từ vết thương chảy ra nhuộm đỏ cả y phục, nhưng cũng không mang tới thương tổn trí mạng nào. Trong nháy mắt nàng né tránh tất cả yếu hại trên người mình, bay đến trước mặt Đường Kiệt. Cánh tay nhỏ bé trắng trẻo đột nhiên đâm vào lồng ngực Đường Kiệt đang còn kinh ngạc. Toàn bộ cánh tay đâm sâu vào lồng ngực hắn. Cả người Đường Kiệt giống như bị một cây tre đâm xuyên qua, gắt gao dính chặt lên thân cây. Hắn phun ra một ngụm máu, hai tay trợn ngược, tựa hồ không dám tin vào kết quả này. Nhưng con ngươi trợn tròn dần trở nên vẩn đục, cuối cùng vô lực gục đầu xuống.- Tiểu Kiệt!Lúc này Đường Anh đang ở trên thân cây nhìn thấy màn này, cũng mất đi lý trí. Đệ đệ duy nhất bị ảnh mị này giết chết ngay trước mặt mình, lửa giận và bi thống đã hoàn toàn tràn ngập đầu hắn. Hiện tại hắn đã không cách nào bình tĩnh suy nghĩ, hắn thậm chí buông tha Thiên Cương Huyễn Quang Trận vẫn duy trì trước giờ, trực tiếp từ chỗ ẩn thân nhảy ra, mang theo sát ý không gì sánh được lao về phía quỷ mị đang đứng quay lưng với mình.- Ta phải giết ngươi, yêu nữ!Đường Anh rống giận, móc từ trong túi ra một đống tiền cũ kỹ, những đồng tiền va chạm qua lại trên không trung, dung hợp lại một chỗ, hình thành một thanh Kim Tiền Kiếm. Kim Tiền Kiếm lóe ra kiếm quang kim sắc, đâm sau lưng Mị đang không hề phòng ngự, hiện tại Mị vẫn chưa rút tay ra khỏi thân cây. Kiếm quang kim sắc đâm vào giữa lưng Mị, nhưng không có cảnh máu chảy tung tóe như trong tưởng tượng. Cả người Mị hóa thành một bóng đen, giống như dịch thể chảy xuống đất, tù từ chui vào trong đất, biến mất không thấy nữa. Lúc này Đường Anh mới khôi phục bình tĩnh, không khỏi toát mồ hôi lạnh. Bây giờ hắn mới nghĩ ra, hắn vừa đối mặt với ảnh mị xuất quỷ nhập thần, là sát thủ trong bóng tối. Trong cơn tức giận, hắn đã vứt bỏ Thiên Cương Huyễn Quang Trận, hiện tại giống như cá nằm trên thớt. Hắn vội vàng chạy ra mấy bước, tránh xa những bóng cây, đứng ở chỗ trống trải, cẩn thận quan sát xung quanh, tựa hồ muốn tìm xem Mị có thể xuất hiện ở đâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc.
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!
U Minh Trinh Thám Chương 525: Bắt đầu náo động (2)

Có thể bạn thích