Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Chương 504: Giao dịch hội trung đình

Về phía gia tộc Xích Huyết, từ sau cuộc nói chuyện với Giang Lưu kia, Du Chấn Thiên liền phái người điều tra, rồi kết hợp những chuyện xảy ra trong thời gian gần đây lại, rốt cuộc cũng tin tưởng lời Giang Lưu nói có chín phần là sự thật.

Hai kẻ kia vốn định xông vào bổn gia của gia tộc Xích Huyết, hủy cấm địa, thả tù phạm ra, khiến bổn gia gặp tổn thất cực lớn. Sau đó Phong Trì Vân lại vô duyên vô cớ được cứu, rồi tới Ngọc Tiên Thành và thành Tinh La…

Nhìn qua thì có vẻ không hề liên quan đến nhau, nhưng nghĩ kỹ sẽ phát hiện, những chuyện này đều do cường giả Thánh cảnh gây ra, hơn nữa đều có hai người xuất hiện.

Du Chấn Thiên nhớ tin tức mà Du Thiên Nam mang về từ địa lục Long Tường.

Du Tiểu Mặc và Lăng Tiêu, nếu thật sự là bọn hắn, tên cường giả Thánh cảnh kia hẳn là nam nhân tên Lăng Tiêu, tốc độ lên cấp của y quá khủng khiếp, nếu để mặc cho chúng tiếp tục phát hiện, tương lai sẽ trở thành họa lớn trong lòng gia tộc Xích Huyết.

Hai kẻ kia, không thể không trừ.

“Phu quân.”

Một giọng nói lạnh nhạt bỗng vang lên, cắt đứt mạch suy nghĩ của Du Chấn Thiên.

Du Chấn Thiên nhìn về phía Ngân phu nhân ngồi bên cạnh, Ngân phu nhân và Ngân Qua cùng có một mái tóc màu bạch kim rất đẹp, khác là, tóc của Ngân Qua không sáng bóng như thế.

Ngân phu nhân còn sở hữu một khuôn mặt trẻ trung diễm lệ, nếu không phải khí chất cao quý đặc thù phát ra từ bà ta, cùng với ánh mắt lão luyện nhanh nhẹn kia, chỉ sợ không ai đoán ra bà ta đã hơn mấy vạn tuổi.

“Phu nhân muốn nòi gì?” Cho tới bây giờ, Du Chấn Thiên luôn dùng thái độ tôn kính với Ngân phu nhân, vạn năm vẫn vậy. Ngân phu nhân duỗi ngón tay được chăm chút tỉ mỉ đặt trên thành ghế, lạnh nhạt nói: “Thiếp cho rằng với sức mạnh của phu quân có thể giải quyết chúng, nếu phu quân không tiện, thiếp có thể nói với đường ca, để đường ca làm thay.”

Du Chấn Thiên lắc đầu, “Bây giờ vẫn chưa thể xuống tay với chúng.”

Ngân phu nhân hỏi: “Vì sao?”

“Phu nhân có chỗ không biết…” Du Chấn Thiên chậm rãi tự thuật, trước kia Ngân phu nhân luôn bế quan, mãi tới nửa tháng trước mới xuất quan, cho nên bà ta không biết chuyện xảy ra trong vòng một năm qua.

Du Chấn Thiên nói xong, Ngân phu nhân rơi vào trầm tư.

Du Chấn Thiên lại nói: “Trước khi chưa xác định được quan hệ của người nam nhân kia với Kỳ Lân tộc và Yêu Hoàng tộc, tạm thời không thể xuống tay với chúng.”

“Chuyện này cứ giao cho thiếp là được.” Ngân phu nhân nở một nụ cười cực kì nhạt.

Du Chấn Thiên không từ chối, “Vậy thì làm phiền phu nhân.” Trên thực tế lão đã định ngờ phu nhân hỗ trợ, chỉ là trước kia nàng luôn bế quan.

“Phu quân không cần khách khí.”

Tuy Ngân phu nhân không phải ngũ trảo Kim Long, nhưng trong Ngân Long tộc, địa vị của bà ta có thể coi như dưới một người trên vạn người, hơn nữa bà ta còn là con gái của tộc trưởng Ngân Long tộc. Địa vị cao quý, thuở nhỏ cũng từng kết giao với người đồng lứa trong tứ linh, muốn nghe ngóng tin tức, chỉ cần nói một câu.

Bốn ngày trôi qua trong chớp mắt, rất nhanh đã đến thời gian ước định của Du Tiểu Mặc với vị Phương trưởng lão kia.

Nhan Huy biết được bọn họ muốn ra ngoài, buổi sáng còn quấn lấy đòi đi cùng, nhưng bị Du Tiểu Mặc kiên quyết từ chối.

Tuy việc tham gia giao dịch hội Trung Đình không có gì để giấu diếm, nhưng chuyện hắn muốn tìm linh thảo để luyện chế Luân Hồi đang thì càng ít người biết càng tốt.

Sau khi đuổi Nhan Huy đi, Du Tiểu Mặc và Lăng Tiêu cùng ra khỏi phòng.

“Sao gần đây anh cứ ngủ suốt thế?”

Trên đường, Du Tiểu Mặc đột nhiên nhớ ra một vấn đề làm hắn thắc mắc mấy ngày này, liền quay đầu hỏi.

Lăng Tiêu lơ đãng đáp: “Đang tiêu hóa truyền thừa từ ngũ trảo Kim Long.”


“Truyền thừa?”

“Kim Long cũng có lịch sử lâu đời như Kỳ Lân, hơn nữa với tư cách một trong Tứ Linh, vì để Kim Long đạt được những thứ tốt nhất, Long tộc rất coi trọng việc truyền thừa của Kim Long.”

“Vậy anh được truyền thừa những thứ gì rồi?”

“Truyền thừa được một đoạn lịch sử vừa dài vừa thối như vải quấn chân.”

“… Có vậy thôi hả.”

“Còn có rất nhiều bí mật, phải từ từ tiêu hóa mới hết.”

Tuy đáp án có chút bất ngờ, nhưng việc này khá có lợi cho họ, đã có truyền thừa, Lăng Tiêu không phải chạy tới Tây Cảnh tìm Long tộc nữa.

Hai người đến Luân Hồi Lâu, Phương trưởng lão đã bàn giao xong công việc, đang đứng đợi họ.

Sau đó, ba người lên đường tới giao dịch hội Trung Đình.

Giao dịch hội Trung Đình nằm giữa phạm vi thế lực của Đan Sư Công Hội và Ngự Thú Công hội, bởi vì là tài sản chung, cho nên hai bên thay phiên cử người quản lý, mỗi bên quản lý một năm, năm nay đến phiên Ngự Thú Công hội.

Có Phương trưởng lão giới thiệu và dẫn đường, thủ vệ trông coi đại môn của giao dịch hội không hề làm khó họ.

Giao dịch hội Trung Đình là một công trình kiến trúc như một tòa bảo tháp khổng lồ, chỉ có hai tầng, nhưng không gian mỗi tầng lớn hơn Luân Hồi Lâu phải mười lần trở lên, như một quảng trường rộng lớn, khắp tầng thứ nhất đều có quầy hàng rong, chủng loại đa dạng, khiến người ta hoa mắt.

Mục đích của chuyến đi này là lầu hai, nhưng thời gian vẫn chưa tới, cho nên không ai nóng vội.

Phương trưởng lão nói hai người có thể dạo quanh tầng thứ nhất, xem có gì muốn mua không, lão có việc phải lên lầu hai.

Có thể vào giao dịch hội Trung Đình đều là người có thực lực cao cường, vật phẩm mua bán của họ sẽ có giá trị không thấp hơn năm trăm vạn linh tinh, có thể khẳng định, chỗ này có không ít thứ tốt.

Dạo một vòng, Du Tiểu Mặc quả nhiên thấy không ít món đồ hay ho.

Nhưng không phải thứ hắn cần, thứ hắn cần nhất bây giờ là đơn thuốc thải đan, còn cả hạt giống linh thảo cấp mười một và mười hai, hắn có nhìn thấy một cây linh thảo cấp mười một trên một quầy hàng, nhưng tình cờ làm sao, hắn cũng có cây linh thảo nọ, không phải tìm thấy trong sơn động, mà có từ trước.

Đang thất vọng, Lăng Tiêu đột nhiên nâng cằm hắn xoay qua hướng khác, “Nhìn bên này đi.”

Du Tiểu Mặc nhe răng, “Có vấn đề gì?” Hắn chỉ thấy một đám người đang chen chúc, vừa dứt lời, hắn đã thấy một quầy hàng tầm thường bày ở nơi hẻo lánh, người bán hàng khá trẻ, đại khái là vì hắn quá trẻ, mọi người cảm thấy hắn sẽ không có thứ gì tốt, cho nên trước sạp hàng chẳng có ai.

“Hình như đang bán thứ gì thú vị lắm.” Lăng Tiêu hứng thú.

Du Tiểu Mặc lập tức kéo y qua.

Thanh niên không hề mang biểu lộ sa sút tinh thần vì sự vắng vẻ của quầy hàng, nhìn thấy bọn họ chạy tới cũng chỉ hơi nâng mí mắt, giống như không quan tâm.

Du Tiểu Mặc liếc quanh quầy hàng một vòng, phát hiện hàng hoá ở đây khá khác biệt.

Trên quầy hàng này, không có linh đan, không có linh thảo, càng không có công pháp hay kỹ pháp, chỉ có những viên nội đan tròn vo, đứng cạnh cũng có thể cảm giác linh lực nồng hậu dày đặc phát ra từ nội đan.

Nội đan trên quầy chỉ có mười sáu viên, mỗi viên đều không tệ, nhưng nếu nhìn bằng mắt thường thì không phát hiện đám nội đan này có gì đáng ngưỡng mộ.

“Đây là nội đan của yêu thú nào?” Du Tiểu Mặc giương mắt lên nhìn về phía chủ quán.

Thanh niên lạnh nhạt nhìn hắn, “Nếu chắc chắn mua ta sẽ giới thiệu cho ngươi, nếu chỉ vì tò mò, vậy mời đi cho, không tiễn.”


Du Tiểu Mặc cứng họng, đúng là hắn tò mò thật, nhưng đó là bởi vì hắn không hiểu đám nội đan này có tác dụng gì, nếu không xác định mà đã nói là mua, đến lúc phát hiện không sử dụng được, chẳng phải hắn lỗ hả.

Bây giờ Du Tiểu Mặc mới hiểu sao quầy hàng này không có ai xem, nội đan là thứ quan trọng nhất của yêu thú, giống như viên nội đan của Lục Dực Thần hổ lấy được từ trong Thiên Đường cảnh ấy.

Nội đan ẩn chứa linh lực của Lục Dực Thần hổ, bất luận là tu luyện giả hay yêu thú đều có thể hấp thu, yêu thú cấp bậc càng cao, nội đan càng tốt, chỉ cần hấp thu linh lực trong nội đan là có thể tăng cao tu vi.

Hiệu quả của nội đan có thể so sánh với linh đan, nhưng nó còn có một ưu thế hơn hẳn linh đan.

Đó chính là nguy hiểm thấp, chỉ cần cẩn thận hấp thu là có thể tăng tu vi, nhưng vẫn phải chú ý.

Ví dụ như bây giờ Du Tiểu Mặc là đan sư cấp mười, hắn chỉ có thể dùng nội đan từ cấp mười, hắn chỉ có thể dùng nội đan từ cấp mười trở lên, nếu dùng nội đan cấp chín, hiệu quả rất kém.

Thanh niên nhìn nét mặt của Du Tiểu Mặc là biết hắn chỉ tò mò, không để ý tới hắn nữa.

“Trong này chỉ có năm viên nội đan có hiệu quả với em.” Tiếng Lăng Tiêu chậm rãi vang lên.

“Năm viên nào?” Du Tiểu Mặc phấn khởi hỏi thăm, hắn biết Lăng Tiêu nhìn ra được, nếu có tác dụng hắn có thể cân nhắc.

Lăng Tiêu chỉ vào năm viên nội đan khác nhau, đều nằm gần thanh niên.

Lúc này, thanh niên cuối cùng cũng mở to mắt, bởi vì năm viên nội đan mà Lăng Tiêu chỉ ra đều là nội đan tốt nhất trong quầy của hắn, chỗ còn lại chỉ là nội đan của yêu thú cấp tám và cấp chín, vừa liếc đã biết là nội đan cấp mấy, nhãn lực của nam nhân này rất kinh người.

Du Tiểu Mặc hỏi: “Cấp bậc của năm viên này là bao nhiêu?”

Dường như Lăng Tiêu không chú ý tới ánh mắt của thanh niên, đáp. “Ba viên cấp mười, hai viên cấp mười một.”

Du Tiểu Mặc không nhịn được mà hít một hơi, ba viên cấp mười thì hắn có thể giải thích, nhưng hai viên cấp mười một lại khác, đây là yêu thú có thực lực tương đương với hai cường giả Thần cảnh, mà chủ quán có vẻ không có tu vi Thần cảnh, sao có thể giết được hai yêu thú cấp mười một này.

“Hẳn là không phải do hắn giết, đại khái là trộm từ trong nhà mang ra ngoài.” Lăng Tiêu thản nhiên nói.

Con mắt thanh niên trợn tròn, bởi vì y đã nói trúng rồi, đúng là hắn không có bản lãnh giết nhiều yêu thú mạnh như vậy. Du Tiểu Mặc không quan tâm sao y lại biết, dùng cặp mắt sáng lập lòe nhìn chằm chằm vào thanh niên, “Mấy viên nội đan này bán thế nào?”

Thanh niên không có phản ứng.

Du Tiểu Mặc hỏi lại, hắn mới giật mình tỉnh táo.

Thanh niên ít sâu một hơi, “Ta không nhận linh tinh, chỉ cần linh đan.”

Du Tiểu Mặc gật gật đầu, “Ta muốn mua hai viên cấp mười một. Bán thế nào?”

“Cả hai viên?” Thanh niên kinh ngạc nhìn Du Tiểu Mặc một cái, thoạt nhìn thì hắn không có vẻ giàu có gì, nếu bảo có năng lực đổi hai viên nội đan mười một giao, thanh niên cảm thấy không đáng tin. Ngẫm nghĩ một lát, liền nói: “Nội đan cấp mười một rất quý giá, chỉ có thể đổi bằng thải đan.”

Du Tiểu Mặc xụ mặt, “Linh đan cấp mười không được hả?”

Thanh niên bĩu môi, mỉmn cười: “Ngươi đang đùa với ta sao, dùng linh đan cấp mười mà đòi đổi nội đan cấp mười một, chắc các hạ cũng biết, nội đan cấp mười một đại biểu cho cái gì.”

“Ngươi hiểu lầm rồi, ý của ta là có thể dùng mấy viên linh đan cấp mười để đổi một viên nội đan cấp mười một không.” Du Tiểu Mặc vội vàng giải thích.

Thanh niên nhíu mày, im lặng thật lâu, có vẻ đang do dự.

Du Tiểu Mặc kiên nhẫn chờ hắn.

Hai phút trôi qua, cuối cùng thanh niên cũng lên tiếng, theo quán tính dùng ngón tay gõ gõ bàn, do dự nói: “Nội đan cấp mười một thật sự rất quý, ban đầu ta trộm… Khụ, lấy trừ trong tộc ra là muốn đổi thải đan, nhưng các hạ đã có thành ý như vậy, ta có thể bán cho ngươi, nhưng phải dùng tám viên linh đan cấp mười mới đủ, hơn nữa chỉ đổi một viên nội đan thôi.”

Khóe mặt Du Tiểu Mặc giật giật, đắt đỏ quá đi mất, nếu định giá bằng linh tinh thì cũng khoảng hai trăm triệu linh tinh rồi, hắn không tin một viên nội đan cấp mười một lại đắt như vậy, năm mươi triệu thì còn nghe được.

“Tám viên thì nhiều quá, không công bằng, ta chỉ đổi được cho ngươi năm viên thôi.”

Du Tiểu Mặc không nhất thiết phải có viên nội đan này, linh đan cấp mười khó luyện, hơn nữa hắn đều dùng linh thảo thượng phẩm, chắc chắn chất lượng phải vượt trội hơn nhiều loại linh đan trên thị trường.

Thanh niên nhíu mày thật chặt, lắc đầu, “Năm viên không được.”

Du Tiểu Mặc nói, “Ngươi đừng vội từ chối, linh đan của ta đều là linh đan thượng phẩm, hơn nữa chất lượng không tệ, năm viên là nhiều lắm rồi đấy.” Nói xong hắn liền lấy linh đan ra.

Thanh niên hơi động tâm, nhận linh đan Du Tiểu Mặc đưa tới, xem xét, đúng là tỉ lệ của linh đan không tệ, đều là linh đan thượng phẩm, lúc nãy hắn nói tám viên cũng không hy vọng xa vời rằng tất cả đều là thượng phẩm, nếu có hai ba viên đã không tệ rồi.

Du Tiểu Mặc nhìn nét mặt động tâm kia là biết mình đã thành công, “Sao nào?”

“Thành giao!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc.
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!
Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân Chương 504: Giao dịch hội trung đình

Có thể bạn thích