Lúc này hắn đang ngồi trên ghế. hung hăng hút xì gà tựa hồ đang dùng loại phương thức này để phát tiết điều gì.

Hắn là Schneider người đứng đầu cục cảnh sát Los Angeles.

“Ban bang."Tiếng đập cửa rất nhỏ vang lên.

Nghe được thanh âm gõ cửa Schneider dụi Xì gà. giọng nói trầm thấp: “Vào đi.” Schneider dứt lời. cửa phòng bị người đẩy ra. Đi vào cửa là một người da trắng mặc cảnh phục, lúc người này vào cửa bước chân có chút hỗn loạn, Khóe mắt cũng hơi run, hiển nhiên hắn có chút khẩn trương đang đù8ng tố chất tâm lý miễn Cưỡng khống chế tốt tình tự của mình

“Sếp có người muốn gặp ngài.” Người cảnh sát da trắng hướng Schneider làm ra động tác cúi đầu tiêu chuẩn nhỏ giọng nói, Trông lúc nói cảnh sát da trắng cẩn cẩn thận thận đánh giá biểu tình của Schneider. hắn thế nhưng rõ ràng, hôm nay tâm tình vị thủ trưởng giảo hoạt thật phi thường không xong

“Tôi không phải đã nói cho cậu bất luận kẻ nào cũng không gặp sao?” Schneider nheo mắt Ịại, thập phần bất mãn nhìn chằm chằm viên cảnh sát: “Hiện tại điện thoại của cảnh cục đã sắp nổ tung, cậu không đi xử lý còn có tâm tình quản loại chuyện này?”

“Sếp, người nọ là một người Trung Quốc tên là Phòng Tam. nói Lý Dật bảo hắn đến tìm ngài.” Giọng nói của viên cảnh sát có chút khủng hoảng đáp.

Ngạc nhiên nghe được hai chữ Lý Dật. biểu tình Schneider cuối cùng cũng chuyển biến tốt đẹp một ít. hắn không nhịn được phất phất tay nói: “Mang hắn vào đây.”

Một phút sau Phòng Tam đi theo vị cảnh sát da trắng dẫn đường tiến vào phòng làm việc của Schneider mà Vị cảnh sát cũng thập phần thức thời lui ra ngoài đồng thời đóng lại cửa phòng

“Là Lý Dật cho ngươi tới?” Schneider lạnh lùng đánh giá Phòng Tam ánh mắt làm PhòngTam không chút tự nhiên

Bất quá Phòng Tam rốt cục cũng không phải thái điểu mới lăn lộn xã hội, tố chất tâm lý coi như không tệ. nghe được Schneider hỏi lập tức gật đầu nói: “Đúng vậy. Schneider tiên sinh tôn kính. Dật ca nói cho tôi biết muốn tôi tới hướng ngài lĩnh người"

“Chết tiệt! hắn đáp ứng giúp ta bình định hỗn loạn cho tôi, bây giờ còn làm không được hơn nữa xung đột còn mở rộng, còn có mặt mũi muốn ta thả người?” Schneider thấp giọng rít gào.

Phòng Tam điều chỉnh tâm tình một chút. nhìn nam nhân mập mạp chưởng quản cục cảnh sát Los Angeles trước mặt. tận lực dùng giong nói trấn định đáp: “Schneider tiên sinh tôn kính. Dật ca muốn tôi nói cho ngài. qua ngày hôm nay. hỗn loạn sẽ ngưng hẳn xuống tới"

Schneider cau mày. nhìn chằm chằm Phòng Tam một lát. sau đó gật đầu âm trắc trắc nói: “Chết tiệt. người thì ta có thể thả bất quá ngươi nói cho tên hỗn đãn Lý Dật. nều như hắn dám đùa giỡn ta, ta nhất định cho hắn trả giá thảm thống!”

Schneider kỳ thực còn có một câu chưa nói ra. Vô luận Lý Dật có thể ngừng được cuộc hỗn loạn hay không hắn cũng sẽ không cho Lý Dật sống tử tế. Làm một con hồ ly giảo hoạt. Schneider tuyệt đối không cho phép Lý Dật khiêu khích quyền uy của hắn!

Mười phút sau Phòng Tam mang theo những thành viên Hoa Nhân Bang bị bắt đi ra khỏi cục cảnh sát. Trong số những người bị bắt. ngoại trừ vài người trong nhóm báo thù những người khác đến nằm trong nhóm trung lập.

Những người đó vốn không có hảo cảm đối với Phòng Tam, Bất quá Phòng Tam cứu bọn họ ra bởi vậy thái độ đối với Phòng Tam chuyển biến tốt đẹp rất nhiều

Bất quá khi bọn hắn hướng Phòng Tam cảm tạ thì Phòng Tam hời hợt nói một câu: “Là Dật ca bảo tôi cứu Các người đi ra.”

Lời này tuy nói rất tùy ý thể nhưng có thể nhượng đám người kia ngây người nữa ngày. Tựa hồ bọn họ thật không ngờ Lý Dật có thể cứu bọn họ đi ra, dù sao với năng lực trước đây của Đường Hải cũng không thể làm nổi!

Đừng nói những người này. dù là bản thân Phòng Tam đối với Lý Dật cũng thập phần bội phục. Dù sao không phải tất cả mọi người đều có thể làm giao dịch với Schneider hơn nữa còn ép Schneider thật gắt gao. Sau khi đưa những người đó ra khỏi cục cảnh sát. Phòng Tam cũng không dừng lại lập tức mang theo họ chạy tới khu phố Tàu căn cứ sự an bài của Lý Dật. Lý Dật sẽ ở khu phố Tàu chờ hắn.

Khu phố Tàu, võ quán ngày trước của Mạnh Thục bị đám người Phòng Tam giả trang đốt cháy, bất quá chỉ là đốt một ít bàn. tổn hại cũng không tính nghiêm trọng

Lý Dật trở lại khu phố Tàu đầu tiên trở lại võ quán. sau đó phái người đi mời đám người Phương Cảnh Minh

Trong đại sãnh võ quán. những công cụ luyện võ đều được dời đi, ở giữa đặt một chiếc bàn đỏ hình chữ nhật. Lý Dật ngồi ngay đầu bàn, Trong tay cầm một điếu thuốc lá. lẳng lặng chờ đám người Phương Cảnh Minh

Tiểu Thất đứng bên người hắn, biểu tình có chút kích động, chăm chú nắm chặt tay Toàn bộ đại sãnh ngoại trừ Tiểu Thất. cũng không có những người khác, bởi vì Lý Dật chỉ dẫn theo một mình hắn quay về khu phố Tàu.

Đúng như dự liệu của Lý Dật. người thứ nhất bước vào võ quán chính là Ngưu Lâm Sinh, có thể là vì đi quá nhanh Ngưu Lâm Sinh không những chưa thay quần áo, thậm chí cả gương mặt cũng chưa kịp rửa. Quần áo của hắn dính vết máu chói mắt. trên mặt cũng có. cả người thoạt nhìn làm cho người ta có một loại cảm giác dữ tợn toàn thân chìm ngập cỗ sát khí nhàn nhạt.

Trong nháy mắt hắn bước vào đại sãnh Ngưu Lâm Sinh liền gắt gao tập trung vào Lý Dật. Đối mặt ánh mắt âm trầm của Ngưu Lâm Sinh biểu tình Lý Dật bình tĩnh đồng thời cũng đánh giá Ngưu Lâm Sinh

Trước đó, tuy rằng Lý Dật không cách ngăn cản Sơn Khẩu Tổ hạ thủ đối với Hoa Nhân Bang thế nhưng đối với quá trình thập phần rõ ràng từ tin tức do Kroff cung cấp. hắn nhìn là đươc Ngưu Lâm Sinh không đơn giản.

Bởi Vì Kroff lúC cấp tin tức cho Lý Dật từng nói qua một câu: nếu như không có Ngưu Lâm Sinh, như vậy nói không Chừng khu phố Tàu đã thành địa bàn của Sơn Khẩu Tổ.

" Khổ cực rồi.” Lý Dật đi tới trước mặt Ngưu Lâm Sinh trầm giọng nói

Ngưu Lâm Sinh nhìn chằm chằm con mắt Lý Dật. phảng phất như muốn đem Lý Dật nhìn thấu vài giây sau thanh âm hắn khàn khàn nói: “Nếu như ngươi có biện pháp đánh đuổi người Nhật Bản, ta chi trì ngươi làm đại ca! Đương nhiên nếu như không có bản lĩnh. ta cũng sẽ không phản đối ngươi. Chỉ là ngươi không nên vọng tưởng đem huynh đệ của ta đi làm pháo hôi bằng không."

Ngưu Lâm Sinh cũng không nói câu kế tiếp. thế nhưng ý tứ đã rất rõ ràng

Thông minh mà lại trưc tiếp.

Đây là đánh giá của Lý Dật đối với Ngưu Lâm Sinh

“Tôi nghĩ. một hồi tôi sẽ cho anh một câu trả lời thỏa đáng.” Lý Dật thẳng thắn đáp lời.

Ngưu Lâm Sinh nhìn thấy biểu tình tự tin của Lý Dật. biểu tình hắn thoáng chuyển biến tốt đẹp hơn một chút. theo phương hướng Lý Dật chỉ tới ngồi xuống

Lý Dật một lần nữa trở lại chỗ ngồi đưa cho Ngưu Lâm Sinh một điếu thuốc lá, Ngưu Lậm Sinh gương mặt không chút biểu tình tiếp nhận Châm lửa. rít mạnh cũng không nói bầu không khí thập phần áp lực.

Đúng lúC này. Phương Cảnh Minh tới. Cũng giống như Ngưu Lâm Sinh, Phương Cảnh Minh không mang theo bất luận kẻ nào. một mình một người đi tới đại sãnh võ quán

Thấy bóng dáng quen thuộc của Phương Cảnh Minh, Lý Dật lần thứ hai đứng dậy tiếp đón:“ Phương thúc.”

Phương Cảnh Minh bình thản liếc mắt nhìn Lý Dật. sau đó gật đầu cũng không nói gì thêm. Lý Dật tưa hồ hiểu được tâm tư Phương Cảnh Minh cũng không nói lời vô ích, trưc tiếp đưa Phương Cảnh Minh đến chỗ ngồi. Chỉ là không biết Lý Dật cố ý hay vô ý. hắn cũng không để Phương Cảnh Minh ngồi đầu bàn với việc này. Phương Cảnh Minh tựa hồ cũng không lưu ý.

“Lâm Sinh. không nên trách ta. ta không thích hợp làm long đầu cũng không nguyện ý làm” Phương Cảnh Minh ngồi xuống cũng không nhìn Lý Dật nói. mà nhìn vẻ mặt đầy vết máu của Ngưu Lâm Sinh xấu hổ nói: “Trọng yếu hơn là, dù ta có muốn cũng không cách xoay thế Cục.”

Ngưu Lâm Sinh ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Phương Cảnh Minh cũng không trả lời. Phương Cảnh Minh cũng không tiếp tục giải thích mà tiếp nhận điếu thuốc Lý Dật đưa tới. Chậm rãi Châm lửa hút.

Lý Dật hiểu được Phương Cảnh Minh muốn nhìn biểu diễn kế tiểp của hắn vì thể hắn rất thức thời không tiếp tục mở miỆmg. Chỉ lằng lặng chờ đợi hai vị diễn viên khác xuất hiện.

Vài phút sau Bạch Hà và Mã Liệt sóng vai đi đến.

Lúc đi vào cửa, hai người nằm mơ đều muốn giết chết đối phương lại lộ ra biểu tình hòa khí nhìn qua giống như đang đứng cùng một trận doanh.

Mắt thấy hai người vào cửa, Lý Dật đứng dậy nhưng không đi nghênh tiếp nói: “Hai người rốt Cục tới.”

Khác với Phương Cảnh Minh và Ngưu Lâm Sinh, Bạch Hà và Mã Liệt đều mang theo thủ hạ hơn nữa thủ hạ còn mang theo Vũ khí. Thấy vị trí Lý Dật đang đứng Bạch Hà và Mã Liệt hai người đều hừ lạnh một tiếng. sau đó đi tới bên cạnh bàn cũng không ngồi xuống

“Lý Dật. con mẹ nó rốt cục ngươi đang đùa cái gì? Thời gian bang hội gặp phải tập kích, tìm không thấy bóng dáng của ngươi. lúc này ngươi đã trở về. nhưng lại ngồi vào vị trí long đầu ngươi muốn làm đại ca sao?” Mặc dù Bạch Hà lớn tuổi hơn Mã Liệt. thế nhưng tính tình Bạch Hà tương đối nóng nảy, hơn nửa cũng không hiểu được nên ẩn nhẫn như Mã Liệt.

Trước kia Mã Liệt từng ăn xong không ít khổ với Đường Hải, biết ẩn nhẫn là bí quyết thành công. cho nên tuy rằng không mãn với hành vi của Lý Dật. cũng không hề mở miệmg chữi mắng

“Bạch lão đại hôm nay ta gọi các người tới. chỉ thương lượng làm sao đối phó người Nhật Bản mà thôi.” Lý Dật không chút nổi giận với lời chữi mắng của Bạch Hà. mà nghiêm mặt nói:" Đương nhiên nếu Bạch lão đại muốn ngồi vị trí này. ta có thể đưa ra."

Lý Dật vừa nói như thế Bạch Hà liền gặp khó khăn, Hắn hừ lạnh liếc mắt trừng Lý Dật. lại không biết nên nói gì cho tốt.

Mà ánh mắt Mã Liệt xoay động cười vỗ vỗ vai Bạch Hà: “Bạch lão đại. nếu Phương thúc và Lâm Sinh huynh đệ đều tới. chúng ta không ngại ngồi Xuống nhìn xem rốt cục Lý lão đại muốn làm gì.“

Bạch Hà tuy là cừu gia của Mã Liệt, thế nhưng lúc này biểu hiện giống như huynh đệ ruột thịt, nghe được Mã Liệt nói gật đầu ngồi xuống

Hai người mặt đối mặt ngồi xuống thủ hạ của bọn họ cũng chia ra đứng phía sau hai người, tư thể như tùy thời Xuất thủ

“ Đối với thể cục hiện tại mọi người có ý kiến gì không" Lý Dật thấy hai người ngồi xuống cũng không khiêm nhượng trực tiếp ngồi xuống ghế, trầm giọng nói

Nghe được Lý Dật nói Ngưu Lâm Sinh và Phương Cảnh Minh cũng không đổi ánh mắt, chẳng biềt đang suy nghĩ điều gì. Mà Bạch Hà lại thiếu kiên nhẫn hắn cười lạnh nói: “MỘt người sợ chết như ngươi, nên rữa sạch cổ chờ người Nhật Bản chém tới, có thể có Cái nhìn gì?".

“Bạch Hà ngươi chẳng lẽ không sợ chết?” Nghe được Bạch Hà nói Lý Dật không mở miỆmg, nhưng Ngưu Lâm Sinh lại lên tiếng, sắc mặt vô cùng âm trầm

Thấy biểu tình của Ngưu Lâm Sinh ánh mắt Bạch Hà có vẻ có chút sợ hãi. bất quá nghĩ đến mình có mang theo thủ hạ lá gan lớn hơn rất nhiều: “Ngưu Lâm Sinh ta có sợ chết, thế nhưng còn mạnh hơn một số người!”

“Hay, nếu như cho ta thân huynh đệ, ta có khả năng lật đổ đám Nhật Bản!” Mã Liệt theo phụ họa

Hai người nói chuyện như có ý vô ý nhìn Phương Cảnh Minh

Ngưu Lâm Sinh nghe được hai người nói không nói thêm gì nữa mà tuyển chọn trầm mặc. Bởi vì hắn biết, Bạch Hà và Mã Liệt tuy rằng đê tiện, thế nhưng lời này không nói sai

Phương Cảnh Minh tự mình không nói gì, bọn họ đích xác không hề có lý do xuất thủ Đối mặt ánh mắt chất vấn của Bạch Hà và Mã Liệt, Phương Cảnh Minh không thể nói gì, chỉ cười cười: “Ta không có bản lĩnh làm long đầu.“

Vẻ mặt thản nhiên của Phương Cảnh Minh làm Bạch Hà và Mã Liệt có chút xấu hổ, có chút cảnh giới vô chiêu thắng hữu chiêu.

Bất quá hai người đều ước gì Phương Cảnh Minh buông tha quyền lợi, lúc này Vừa nghe, năm miệng một lời nói: “Không bản lĩnh thì nhường vị trí đi ra!”

Nói xong hai người nghe được đối phương đều nói có chút Xấu hổ, bất quá cũng không biểu hiện.

Phương Cảnh Minh như cười như không nhìn hai người: “Ta không hề làm long đầu thế nào nhường? Nhiều huynh đệ ở đây như thế các ngươi có bản lĩnh thì đi chỉ huy.“

Phương Cảnh Minh nói làm hai người không lời nào để nói. Bởi vì bọn họ đều rõ ràng, không chỉ nói Phương Cảnh Minh không tranh giành, dù Phương Cảnh Minh cho nhóm trung lập đi theo bọn họ, những người đó tuyệt sẽ không nguyện Ý! Những người đó phục Phương Cảnh Minh thế nhưng tuyệt đối sẽ không phục Bạch Hà và Mã Liệt, đương nhiện cũng sẽ không phục Lý Dật!

“Lý Dật, không nên thừa nước đục thả câu, nói đi, ngươi gọi chúng ta tới rốt cục muốn làm gì?” Bạch Hà thấy không cách chiếm được tiện nghi với Phương Cảnh Minh không thể làm gì khác hơn là đem đầu mâu nhắm ngay Lý Dật,

Lý Dật giơ lên cổ tay nhìn thời gian một chút, thoáng nhíu mày, đang muốn nói gì, lại nghe bên ngoài truyền đến tiếng bước chân hỗn độn. Tiếng bước chân thình lình đi đến làm đám người Phương Cảnh Minh không tự chủ được ngẩng đầu nhìn mà vùng lông mày Lý Dật cũng thả lỏng xuống tới. Trong ánh mắt của mọi người nhìn qua Phòng Tam mang theo nhóm thành viên Hoa Nhân Bang bị bắt vào cục cảnh sát đi đến.

Thấy Phòng Tam mang theo họ đi vào cửa, Bạch Hà và Mã Liệt sắc mặt đại biến! Hiển nhiên bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ đến, Lý Dật có thể mang được bọn người này trở về! Ngưu Lâm Sinh thì kích động mà Phương Cảnh Minh lại thu hồi ánh mắt, khẽ đảo mắt, cũng không nói gì.

“Dật Ca, Tam nhi dựa theo sự phân phó của anh đưa Các huynh đệ về tới, thỉnh chỉ thị!” Phòng Tam đi tới trước bàn nhìn Lý Dật cúc Cung nói

Lý Dật thật sâu phun ra một hơi, trực tiếp đi tới trước người Phòng Tam vỗ vỗ vai Phòng Tam nói: “Tam nhi, làm không tệ,”

Dứt lời, Lý Dật dời ánh mắt, ánh mắt nhất nhất lướt qua trên mặt những thành viên Hoa Nhân Bang đứng phía sau Phòng Tam rõ ràng nhìn thấy, biểu tình mọi người thập phần phức tạp, có nghi hoặc, có cảm kích, cũng có kích động.

“Các huynh đệ, nguyên bản ta hẳn là đi cứu các người trước!” Lý Dật dừng ở mọi người, gằn từng chữ: “Bất quá để giúp Đường thúc có thể ngủ yên dưới lòng đất, ta đi làm một chuyện trọng yếu hơn thỉnh thứ lỗi.”

Dứt lời, Lý Dật thật sâu hướng mọi người cúc cung, sau đó quay đầu lại nhìn tiểu Thất nói: “Tiểu Thất, đi đem đầu của Tỉnh Điền đến đây l”

Lời Lý Dật vừa thốt ra, trong đại sãnh nhất thời ồ lên một thành! có thể nói lần này Hoa Nhân Bang và Sơn Khẩu Tổ tranh chấp là bởi vì Cái chềt của Đường Hổ mà nên, cái chết của Đường Hải làm mở rộng!

Hoa Nhân Bang sở dĩ không khống chế được, hoàn toàn bởi vì Đường Hải đã chết, rắn mất đầu những tâm phúc của Đường Hải triển khai trả thù đối với Sơn Khẩu Tổ, sau lại khiến cho phản ứng dây chuyền

Hôm nay Lý Dật nói đã lấy được đầu hung thủ giết Đường Hải?

Trong đám người kích động nhất chính là Ngưu Lâm Sinh Người đàn ông Tứ Xuyên nghe được Lý Dật nói “ba” một tiếng từ trên ghế bật lên, gắt gao nhìn chằm chằm Lý Dật, biểu tình vô cùng kích động!

So sánh với Ngưu Lâm Sinh mà nói Phương Cảnh Minh chỉ thoáng ngây ra hắn chỉ có chút kinh ngạc nhìn Lý Dật, tựa hồ thật không ngờ Lý Dật làm được chuyện này! về phần Bạch Hà và Mã Liệt hai người hoàn toàn choáng Váng

Đúng giờ khắc này, hai người đều choáng váng

Bọn họ đều không phải ngu ngốc, bọn họ tự nhiên thấy được uy lực buổi biểu diễn của Lý Dật lớn đến bao nhiêu

Đầu tiên là cứu được Các huynh đệ ra hội sở cảnh sát, sau đó xuất ra đầu của Tỉnh Điền, Hai chuyện này đủ làm cho uy vọng của Lý Dật tăng cao trong bang hội mà không có người nào có thể sánh được!

Mồ hôi lạnh không biết đã toát ra từ trên người Bạch Hà và Mã Liệt từ bao giờ, hai người liếc nhau đều nhìn thấy một tia lo lắng trong ánh mắt đối phương

Sau đÓ, trong ánh mắt của mọi người, tiểu Thất mang theo một bao bố màu trắng hướng Lý Dật đi đến. Lý Dật tiếp nhận bao bố màu trắng mở ra, bên trong rõ ràng là đầu của Tỉnh Điền! Trên mặt Tỉnh Điền đều là vết rnáu đôi mắt trợn trừng hình dạng chết không nhắm mắt!

“Các huynh đệ!” Lý Dật cầm lấy đầu người của Tỉnh Điền, lớn tiếng nói: “Ta không đi cứu các ngươi ra trước, chính là vì đi lấy đầu củaTỉnh Điền! Hiện tại đầu người ở đây, mong rằng các huynh đệ có thể thông cảm."

Lý Dật vừa thốt lên xong những thành viên Hoa Nhân Bang mới được cứu ra từ cục cảnh sát biểu tình lập tức liền thay đổi! Bọn họ cả đám kích động nhìn Lý Dật, ánh mắt tràn ngập sự tôn kính. Mà Ngưu Lâm Sinh nhìn đầu người của Tỉnh Điền, cả người không bị không chế run rẫy lên, có thể nói ở giữa mọi người, hắn là người mong muốn Tỉnh Điền chết nhất!

“Phanh”

Lý Dật hung hăng vứt đầu người lên mặt đất, sau đó vỗ ngực nói: “Tỉnh Điền đã chết, thế nhưng Sơn Khẩu Tổ vẫn chưa xong đời, chúng ta đã chết không ít huynh đệ thù này không thể không báo! Lý Dật ta cả gan đứng ra nguyện ý dẫn theo các huynh đệ đi báo thù ai nguyện ý theo ta báo thù thì đi, không muốn thì có thể ở lại.”

“Ta nguyện ý đi theo Dật ca!” Trong đám người, một hán tử tướng mạo bình thường kích động hô.

“Ta nguyện ý đi theo Dật ca"

Lời của người nọ vừa ra khỏi miệng, những người khác cũng liền mở miệng, nhất thời trong đại sãnh tiếng hét rung trời

Trong đám người, ngoài nhóm người của Ngưu Lâm Sinh những người khác đều mở miệng, mà bên cạnh bàn, đám người Phương Cảnh Minh biểu tình không đồng nhất.

“Dật Ca.” Đúng lúc nầy, Ngưu Lâm Sinh hít sâu một hơi, trực tiếp đi tới bên người Lý Dật, cúc Cung nói: “Ta, Ngưu Lâm Sinh nguyện ý mang theo các huynh đệ theo Dật ca báo thù!”

“Tiểu Dật, ta sẽ để cho bọn họ đi với cậu" Phương Cảnh Minh cũng tỏ thái độ, nếu hắn không tiếp thu cách làm của Lý Dật, sẽ không thể đối phó được người Nhật Bản Mắt thấy Ngưu Lâm Sinh và Phương Cảnh Minh tỏ thái độ, Bạch Hà và Mã Liệt hai người sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.

Hiển nhiên bọn họ cũng đều biết đại thế đã mất.

Mắt thấy Lý Dật quét ánh mắt nhìn qua Bạch Hà kiên trì đón nhận nói: “Lý Dật, ngươi cứu ra huynh đệ trong sở cảnh sát, có công báo thù cho Đường thúc thế nhưng ta phải có phụ trách đối với huynh đệ của ta nếu không tuyệt đối nắm chắc ngươi có thể đối phó người Nhật Bản ta và huynh đệ của ta sẽ không nhận thức ngươi làm lão đại.”

“Ta cũng vậy.” Mắt thấy Bạch Hà tỏ thái độ, Mã Liệt liền hùa theo.

“Phanh”

“Phanh”

Hai tiếng súng vang lên đánh vỡ sự an tĩnh trong phòng khách, Tiếng súng trôi qua trên trán Bạch Hà và Mã Liệt hiện lện một lỗ thủng đỏ như máu, máu tươi nóng hổi trong nháy mắt phun ra. Thân thể hai người hung hăng chấn động sau đó ngã xuống trên bàn

Biến hóa thình lình xảy ra khiến mỗi người bao quát cả Lý Dật bên trong đều chấn động!

Khiếp sợ qua đi, thủ hạ của Bạch Hà và Mã Liệt vô ý thức định rút súng

“***, nếu như ai Vì tư lợi bản thân mà phản Dật ca, Ngưu Lâm Sinh ta là người thứ nhất tống hắn đi gặp diêm vương gia!” Hai mắt Ngưu Lâm Sinh đỏ lên, gương mặt vặn vẹo, nhìn qua làm cho người ta có loại cảm giác dữ tợn

Thấy biểu tình của Ngưu Lâm Sinh cảm thụ được cỗ sát ý tích gốp từ Vô số máu tươi, thủ hạ Bạch Hà và Mã Liệt thoáng do dự, cuối cùng buông tay phải xuống

Đối mặt sự truy sát của hắc đạo phía nam Lý Dật giống như chó nhà tang chạy thoát hơn nữa Trung Quốc! Để đạt được mục đích, Lý Dật nén giận, trăm phương ngàn kế, bảo hổ lột da. cuối cùng như rắn nuốt voi thắng được trong cuộc chơi máu lửa này! Không ngừng nỗ lưc cùng ẩn nhẫn đã giúp hắn bước ra bước đầu tiên trên con đường báo thù!

Thế nhưng kế tiếp, hắn cần thừa thụ lửa giận của người Nhật Bản và Schneider!

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc.
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!

Có thể bạn thích