“Bọn nhỏ, tương lai của bộ tộc Tinh Linh phải dựa vào các ngươi rồi.”

Gió thổi nhẹ, mang theo biết bao hy vọng…

Xung quanh chỉ toàn một màu đen, đen đến mức đưa tay vào đấy thì bọn

họ cũng không thể nhìn thấy năm ngón tay của chính mình. Bạch sắc quang

mang lấy thân thể bọn họ, chẳng khác gì một quang cầu đang không ngừng

lao đến, phá tan sương khói đen kịt, lao vun vút đến tận nơi sâu nhất.

Quang cầu cứ như thế, xẹt qua bầu trời đêm tối đen, nhanh chóng rơi

xuống.

Phong Vân, Mộc Hoàng, cảm nhận được hắc khí mãnh liệt đang vây quanh, khí tức hắc ám sâu nặng quanh quẩn như muốn bổ nhào vào bọn họ, bèn nắm chặt tay nhau lại.

Lập tức, một cỗ linh lực lục sắc hợp cùng linh lực lam sắc, từ trong

cơ thể hai người bốc lên, tràn ngập trong quang cầu hộ thể của Á Phi.

Lập tức, những lực lượng hắc ám đang có ý đồ va chạm không ngừng vào

quang cầu bỗng giống như chuột thấy mèo, vội vàng thối lui. Linh lực Lục Lam không ngừng dao động, khiến cho những năng lượng hắc ám ở những

vùng phụ cận không dám lao đến đây nữa.

Phong Vân, Mộc Hoàng, thấy vậy bèn ôn nhu nhìn nhau, tay, càng lúc càng nắm chặt hơn.

“Có biết ở nơi sâu nhất có cái gì không?” Nắm chặt tay Phong Vân, Mộc Hoàng nghi hoặc hỏi Á Phi.Biết người biết ta, mới có thể bách chiến

bách thắng.

“Không biết.” Á Phi hồi đáp rất dõng dạc.

Đây là lần đầu tiên hắn tiến vào nơi này, ngay cả tộc trưởng của bọn

họ cũng không biết nơi này trông như thế nào, sao hắncó thể biết được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc.
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!

Có thể bạn thích