Con lừa và tôi -
Chương 11
Đây là một thằng bé khổ sở, suốt đời không thể nói năng, mà cũng không được trời ban cho một hình hài đẹp đẽ. Một thằng bé vui tính, nhưng buồn bã cho con mắt nào nhìn vào; nó là tất cả đối với mẹ nó nhưng không là gì hết đối với mọi người.
Một hôm – hôm ấy một ngọn gió đen oan nghiệt thổi qua con đường trắng, tôi không còn trông thấy thằng bé trước cửa nữa. Một con chim cất tiếng hót nơi thềm vắng, và tôi nhớ Curros một người cha tốt nhưng là một thi sĩ xoàng, khi mất đứa con, ở Galice, cất lời hỏi bướm:
- Ơi con bướm nhỏ cánh vàng….
Nay xuân trở về, tôi tưởng nhớ thằng bé ngây thơ giã từ đường Thánh Joseph bỏ lên trời. Ngồi ở trời cao, trên chiếc ghế nhỏ, giữa muôn đoá hồng lý tưởng, nó sẽ ngắm nhìn bằng đôi mắt mở to, từng đoàn chư thần vàng ánh….
Có thể bạn thích
-
Nghệ Thuật Bài Trí Của Người Nhật
7 Chương -
Tổ Ấm Nơi Tận Cùng Thế Giới
40 Chương -
Người nam châm - Bí mật của luật hấp dẫn
17 Chương -
Lãng Đãng Giang Hồ Chi Ma Giáo Giáo Chủ
18 Chương -
Chẳng Thể Nói Lời Yêu
41 Chương -
Tiểu Tỳ Trùng Sinh
46 Chương -
Ông Chủ Nhẫn Tâm Và Người Tình Công Chúa (Ruthless Boss, Royal Mistress)
14 Chương -
Đấu Trường Sinh Tử - Tập 2: Bắt Lửa
27 Chương -
Tổng Tài, Ăn Trước Yêu Sau
108 Chương -
Ma Chó
65 Chương -
Trọng Sinh Chỉ Thuộc Về Hoàng Hậu
128 Chương -
Hoang Nguyên Tuyết
22 Chương