Editor: Mạc Lam Như

Từ sau khi Mễ Khải đi, mỗi ngày của tôi đều có vẻ vô cùng xao động, tôi khó có thể bình yên ngồi một chỗ. Tuy không biết vì sao Mễ Khải lại nói vậy, nhưng dù sao anh cũng đã cho tôi đủ loại ám hiệu, tôi biết, anh vẫn sẽ đợi tôi.

Vốn dĩ tôi nên yên lòng vì những điều này, nhưng không hiểu sao giờ lại bắt đầu nôn nóng, như cá mập ngửi thấy mùi máu tươi dưới nước mà rục rịch không yên.

Nằm trong ***g ngực cha, tôi lại thay đổi tư thế, mặc kệ xoay như thế nào, tôi cũng không thấy dễ chịu. Cha dừng đọc sách, thấp mắt nhìn xuống tôi. Khóe miệng cha hơi nhếch lên một chút, cha lại tiếp tục đọc sách, còn tôi một bên xem bài vở. Hiện tại tôi không đi học, cũng không có việc làm, cha thường để tôi nằm như vậy mà vuốt ve.

Tôi nhàm chán ngáp ngáp một chút, cha để quyển sách trên tay xuống, nhìn về phía tôi: “Mệt mỏi sao? Mau đi tắm rửa.”

Tôi gật gật đầu, đứng lên.

Cuối cùng tôi cũng có thể thoát ly khỏi ánh mắt của cha, cũng chỉ có lúc này, tôi mới có thể thả lòng bàn thân.

Mở vòi hoa sen, tôi nhìn thân ảnh mơ hồ trong gương. Không biết cha tại sao lại yêu thích con người trước mặt này. Rõ ràng là một thiếu niên bình thường, chỉ là khuôn mặt kế thừa huyết thống nên đẹp mắt một chút. Tôi cũng không có cá tính, lại khúm núm, nhút nhát như chuột, nội tại lại càng bần cùng cực điểm.

Tại sao cha lại thích tôi? Tôi là con trai cha, trong cơ thể mang cùng một dòng máu, cùng huyết thống. Đây là tại sao chứ?

Tôi ngược lại nghĩ tới một người khác. Mễ Khải thì sao? Anh vì sao lại yêu thích tôi?

Như vậy thì cái người lúc nào cũng sai như tôi vì sao lại có người ưa thích?

Vẫy vẫy bọt nước trên tóc, tôi rũ bỏ những suy nghĩ không tốt này. Mễ Khải nhất định là rất yêu thích tôi.

Mễ Khải, hôm nay được gặp anh, mọi chuyện lại là như thế, nghĩ như vậy càng như thêm tra tấn người.


Vì Mễ Khải…



“Cha…”

Cha ngẩng đầu, nhìn về phía tôi đứng ở cửa phòng ngủ: “Gội đầu sao? Con mau đi sấy khô tóc. Cẩn thận không bị cảm lạnh.”

“…” Cắn răng một cái, tôi bỏ đi áo choàng tắm trên người.

Ánh mắt cha lập tức tối lại, dao động mà đặt tại thân thể tôi.

“Mặc áo vào, sấy tóc rồi đi ngủ.” Cha lạnh như băng mà nói một câu, cúi đầu tiếp tục xem sách.

“Cha!” Tôi có chút gấp gáp.

“Đừng để bị cảm mạo.” Lần này cha cũng không ngẩng đầu lên.

“…” Hiện tại tôi không biết nên làm như thế nào cho phải.

Tôi đứng ở dưới ánh đèn, thân thể trần truồng, coi như cha đã từng trăm ngàn lần nhìn tôi lõa thể như vậy, như thế nào thì tôi vẫn là xấu hổ không thôi. Mà nghĩ tới mình cùng cái chuyện sắp cần làm, tôi càng có cảm giác mình trở nên xấu xa.

Rung động lấy tay bỏ đi đồ lót trên người, lay động thân thể bước tới trước một bước, tôi nhẹ nhàng gọi một tiếng: “Cha…”

Cha lé mắt nhìn qua tôi một cái, kinh ngạc mở to mắt: “Con, đây là đang làm gì vậy?”

“Con…” Dũng khí đổ xuống, tôi không tự giác cúi đầu, “Ôm con.” Tôi thanh âm yếu ớt như ruồi muỗi mà nói ra hai chữ.

“Đi ngủ!” Cha hô lớn một tiếng.

Không ngờ tới được là tôi bị cha quát to như vậy, thân thể bất giác co rúm lại, nước mắt nhẫn nhịn đã lâu chảy xuống. Chẳng lẽ mình thật sự là người vô dụng như thế, cái gì cũng không có làm được, mà ngay cả có nắm chắc thắng lợi trong tay thì sự tình cũng sẽ rối tinh rối mù cả thôi …

Nâng lên đôi mắt đẫm lệ, tôi cũng nhìn thấy hai mắt cha hình như cũng đã đỏ thẫm.


“Cha, con yêu cha.”

Đất trời nghiêng ngả, tôi đã bị cha kéo mạnh về phía giường, đặt ở dưới thân.

“Con nói cái gì?”

Đôi mắt tràn ngập tơ máu của cha nguy hiểm trừng tôi, hơi thở nóng rực theo lời nói mà phun trên mặt tôi. Như vậy thật giống với quái thú đáng sợ đang chuẩn bị hưởng dụng con mồi.

“Con, yêu cha.” Tôi có chút run rẩy, không trọn vẹn mà nói ra câu kia, giống như chú ngữ mang theo ma lực.

“Nói lại lần nữa!” Cha gấp gáp, đối với tôi hô to.

“Con yêu cha.” Tôi lại đáp.

“Lại một lần nữa!” Cha thúc giục.

“Con yêu cha.”

“Một lần nữa!”

“Con yêu cha…”

Lần lượt, từng tiếng, cha như phát điên mà chăm chú bức bách.

Tôi không chút do dự, lần lượt lặp lại lời kia… Cuối cùng, tất cả thanh âm của tôi đều bị môi cha nuốt gọn.

Cha hôn đến kịch liệt, tất cả tương tư nửa năm nay dường như trút cả vào đây.

Hai tay tôi vòng qua cổ cha, chủ động đáp lại nụ hôn này, biến nó trở thành nụ hôn sâu, dài và ướt át.

Thấy được phản ứng của tôi, cha càng thêm điên cuồng. Thật sâu, thật dài, như thế nào cũng không chịu buông tay.

Nụ hôn vừa dứt, tôi chỉ có thể nằm tại ngực cha mà thở.

Tôi nghĩ, cái duy nhất tôi có thể đem cho cha, có lẽ chỉ có cái này thôi.


Bờ môi bị hôn đến sưng đỏ, hơi run lên, đầu lưỡi có chút đau xót.

Cha tựa như hoàn toàn biến thành người khác. Tôi chưa từng có thấy qua cha cuồng bạo như thế này, hoàn toàn không còn hào hoa phong nhã như trước. Cha giống như là muốn đem tình cảm kiềm nén bấy lâu mà phóng thích vào lần này vậy.

Hoàn toàn không tuân theo trình tự nào, không một điểm thương tiếc, càng không có kiên nhẫn khiêu khích, cha trên người tôi điên loạn mà gặm cắn. Chỉ trong chốc lát, trên người tôi đã trải rộng những dấu hôn đỏ sậm cùng dấu răng.

Tôi nhắm chặt hai mắt, chờ đợi thống khổ đi qua.

Cùng Mễ Khải hôn môi, cùng Mễ Khải động chạm, tất cả đều không có giống như vậy. Vừa nghĩ tới cái người đang ở trên thân mình không phải là Mễ Khải, tôi liền có chút cảm giác muốn bài xích.

Chăm chú leo lên phía trên thân thể cha, tôi tự nói với mình, chỉ cần qua đi là tốt rồi. Chỉ cần xem cha như Mễ Khải là được rồi. Là Mễ Khải đang hôn tôi, là Mễ Khải đang vuốt ve tôi, là Mễ Khải đang tiến nhập thân thể tôi…

Đã là nam nhân, vô luận đối phương là ai, nơi địa phương trí mạng kia mà bị kích thích, ắt sẽ không chịu nổi mà phản ứng. Huống chi đây lại là thân thể quen thuộc đã từng bị cha chiếm hữu qua bao lần.

Cha ra vào rất nhanh khiến cho tôi liền có phản ứng. Tình dục chậm rãi bao phủ toàn thân, hai chân chăm chú kẹp lấy hai bên hông của cha, đong đưa eo của chính mình.

Chưa bao giờ thấy tôi chủ động như vậy, cha đã hoàn toàn mất đi lý trí, thầm nghĩ chính mình nên dùng khoái cảm mà nhấm nháp nhiệt tình của tôi.

Không chịu nổi sự tấn công mãnh liệt của cha, như có luồng sóng mãnh liệt đánh tới, làm tôi chậm rãi lên tới cao trào.

Trong hoảng hốt, tôi thấy Mễ Khải đang nhìn tôi mỉm cười. Anh vuốt ve tóc của tôi, tới gần bên tai tôi mà nói: “Anh yêu em.”

Một lời thổ lộ kia làm tôi toàn bộ đều vui thích, cao hứng gọi ra tên của anh: “Khải!”

Thân thể căng cứng xụi lơ xuống, ánh mắt tan ra đụng phải đôi mắt cha, mang theo phẫn nộ cùng không thể tin được.

Tôi giật mình một cái, cảm giác được trong người không còn nguồn phát tiết đầy nhiệt lưu nữa liền mềm nhũn ra.

Cha đen mặt từ trong cơ thể tôi lui ra. Tôi chỉ có thể hoảng sợ cùng bất an mà nhìn cha.

Cha không nói hai lời, lập tức đem tôi vào phòng tắm. Đem tôi quăng xuống bồn tắm, mặc kệ tôi có bị đụng đầu hay va chạm vào đâu không, cha vặn mở vòi hoa sen, xả nước trực tiếp lên người tôi.

Nước lạnh thoáng cái vọt tới, lạnh như băng, rét tới thấu xương. Nhưng làm cho tôi sợ hãi hơn cả chính lại là ánh mắt rét lạnh của cha. Nhiệt tình ban đầu sớm đã lui bước, chỉ còn lại độ ấm đã bị đóng băng hết thảy.


Mặc kệ tôi đang run rẩy sợ hãi trong bồn tắm giãy giụa, cha ném vòi hoa sen đi, tay đổ ra sữa tắm, hướng tới người tôi mà kì cọ.

Trên người tôi, cha một hồi điên cuồng xoa nắn, sau mang bọt biển hướng tới phía dưới thân sau của tôi mà sờ soạng.

Tôi sợ hãi mở to hai mắt, kinh hoảng vô cùng.

“Cha, con không muốn! Cha!”

Hai mắt cha đỏ ngầu, hoàn toàn không để ý tới lời nói của tôi, tiếp tục động tác vừa rồi.

Ngón tay mang theo sữa tắm rất dễ dàng tiến vào địa phương vừa mới bị khuếch trương qua, ở bên trong mà tận lực càn quấy, chà xát, không chút lưu tình.

Tẩy trừ như vậy chỉ mang đến thống khổ, tôi chỉ có thể leo lên ôm chặt vai cha, nước mắt đã sớm rơi đầy mặt.

“Cha, không muốn. Đau quá, cầu cha…” Lời nói thỉnh cầu thoát ra không được trọn vẹn, đầy đủ.

Cha đột nhiên dừng động tác trong tay, đẩy tôi ra, vung tay cho tôi một cái bạt tai.

“Con như vậy mà để cho nó đụng chạm thân thể!” Cha đứng lên, tức giận nói, hung dữ trừng mắt với tôi.

Cái tát này là cực kỳ dùng sức, cả người tôi đều bị lật tung trong bồn tắm, bên má bị đánh sưng phồng lên. Xem ra, cha là đem tất cả khí tức phẫn nộ nãy giờ dồn hết vào cái tát này.

Cha thở gấp nhìn tôi một hồi rồi quay người đi ra, để lại tôi một mình trong phòng tắm.

Thoáng ngưng lại, tôi chậm rãi bò dậy, đem mình cuộn lại trong bồn tắm, lẳng lặng rơi lệ.

Tại sao lại như vậy? Tại sao chính mình lại không thể dùng được? Tại sao việc gì tôi cũng không làm được?…Khải, em làm mọi thứ hỏng hết rồi…

Trong nội tâm tràn đầy hối hận, ý thức chậm rãi mơ hồ dần.

Không biết đã qua bao lâu, cha lần nữa đi đến.

Tôi ngẩng đầu nhìn cha, mi tâm cha nhăn lại, ánh mắt bi thương mà nhìn lấy tôi. Cúi đầu thấp xuống, tiếp tục ôm chặt lấy thân thể mình, tôi không phản ứng.


Cha đi về phía trước, xả đi nước lạnh, vặn xuống một hồi nước ấm, cọ rửa thân thể run rẩy của tôi. Một bên nhẹ nhàng xoa bóp, một bên dùng bọt biển thoa bọt khắp thân thể tôi.

Thân thể ôn hòa dần, khuôn mặt trắng bệch của tôi hiện lên vài vệt hồng nhạt, run rẩy cũng dần dần ngừng lại.

Cha đau lòng dùng khăn tắm lau nhè nhẹ trên thân thể tôi, che kín vết nước cùng một bên khuôn mặt bị sưng lên.

Lau sạch sẽ thân thể tôi, cha dùng khăn tắm bao lấy tôi, ôm tôi quay vào phòng ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc.
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!

Có thể bạn thích