Vô Tận Thần Công
Chương 599: Một Người Cuối Cùng

Gã tráng hán hai tay bao phủ lân giáp này, tựa hồ tốc độ chính là khuyết điểm của hắn, tốc độ phi hành của hắn so sánh với Dương Thạc cơ hồ là chậm hơn gấp đôi. Dương Thạc giết chết một người trong hai huynh đệ âm sát, cơ hồ không hao phí bao nhiêu thời gian, giờ phút này đã giống như tia chớp, chỉ trong khoảnh khắc đã liền đuổi theo kịp gã tráng hán hai cánh tay phủ lân giáp kia rồi.

- Khốn kiếp! Dương Thạc, ta liều mạng với ngươi!

Biết chính mình căn bản khó có thể đào thoát, gã tráng hán hai tay phủ lân giáp này cắn răng một cái, thân hình chợt quay lại, hai cánh tay hướng về phía Dương Thạc hung hăng đập mạnh một cái!

Phanh phanh phanh phanh!

Hai cánh tay tràn ngập lân giáp của hắn đón gió lớn lên, đồng thời với lúc đánh ra, đã trực tiếp bành trướng lên gấp trăm lần, chiều dài đạt tới hơn một trượng, đường kính cũng chừng bảy tám thước, giống hệt như hai cây đại côn, hướng về phía thân thể của Dương Thạc mạnh mẽ đập mạnh xuống.

- Ngao ô!

Cũng đồng thời trong lúc này, thân hình của tráng hán cũng nhanh chóng biến hóa, từ một gã nam tử tráng niên cao chừng một trượng đã lập tức biến thành một đầu Hắc Viên chiều cao hơn ba trượng, thân thể cuồn cuộn, tướng mạo khủng bố. Trên đầu của con Hắc Viên này còn mọc ra một cái sừng nhọn nữa! Hiển nhiên, bản thể của hắn chính là một loại Thần thú dạng khỉ vượn.

- Cường giả Thần thú? Chỉ tiếc, so với Huyền Long vẫn còn kém hơn một chút, căn bản không phải là đối thủ của ta! Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Đối mặt với đầu Hắc Viên khổng lồ này, Dương Thạc căn bản không chút sợ hãi.

Cường giả Thần Thú Tộc mà thôi!

Dương Thạc đã sớm phát hiện ra, trong năm cường giả Hư Không Võ Thánh, trong đó Bí Nham, tráng hán này đều là cường giả Thần Thú Tộc, mà vị thiếu phụ kia, hai huynh đệ âm sát thì lại là Bán Thần Thú Tộc.

Con Hắc Viên này tuy là cường giả Thần thú, nhưng mà chủng tộc của hắn hiển nhiên không đủ mạnh mẽ. Nếu giống như Thần Long Tộc, Lôi Đình Thần Ưng Tộc, Đại Địa Cuồng Hùng Tộc này nọ mà nói, chỉ sợ hiện tại hắn đã sớm bị truyền tống vào trong tộc đàn rồi, chứ không phải ngồi đợi ở Nhập Giới Điểm Vân Lam Phủ như vậy. Hiển nhiên, thực lực của Bộ tộc của hắn so với Thần Long Tộc, Lôi Đình Thần Ưng Tộc, Đại Địa Cuồng Hùng Tộc vẫn còn chênh lệch một khoảng lớn.

Chỉ là hai cánh tay của hắn, mức độ cứng rắn, lực lượng hơi chút mạnh mẽ mà thôi.

Ầm ầm!

Biến hóa trở lại bản thể, tốc độ đầu Hắc Viên này cũng nhanh hơn không ít. Hai cánh tay to lớn trong khoảnh khắc đã tới trước mặt của Dương Thạc.

- Hửm? Cường độ Thần binh Thất cấp?

Hai cánh tay khổng lồ của Hắc Viên vừa mới đánh tới trước mặt Dương Thạc, chỉ trong khoảnh khắc, Dương Thạc hiển nhiên đã biết được cường độ của hai cánh tay khổng lồ này!

Cấp bậc Thần binh Thất cấp!

Lấy thực lực Hư Không Võ Thánh Nhất tinh, có được hai cánh tay cấp bậc Thần binh Thất cấp, thực lực của đầu Hắc Viên này cũng xem như là tương đối không tệ rồi. Chỉ tiếc, hiện tại hắn đối mặt, lại là Dương Thạc!

Rắc rắc!


Hai tiếng vang nhỏ, chợt vang lên.

- Cái gì?

Ngay sau đó, hai mắt của Hắc Viên chợt trừng lớn, bởi vì giờ phút này hắn rõ ràng phát hiện ra, hai cánh tay khổng lồ của chính mình, không ngờ lại bị hai cánh tay Dương Thạc nhẹ nhàng chụp một cái, đã bị chặt chẽ chụp lấy!

Thật giống như đang có hai cái kềm sắt cực kỳ mạnh mẽ hung hăng chụp trúng, căn bản là không thể nào nhúc nhích được chút nào! Lực lượng từ bên trong cánh tay của Dương Thạc truyền đến, độ mạnh mẽ, cũng không phải hai cánh tay của Hắc Viên này có khả năng so sánh được.

- Như thế nào có thể?

Hắc Viên có thể chấp nhận thất bại. Dù sao thì Dương Thạc có thể giết được Lam Viễn với thực lực Hư Không Võ Thánh Nhị tinh, nhưng mà hắn tuyệt đối lại không nghĩ đến, địa phương mà mình có ưu thế nhất, ở trong tay của Dương Thạc, cũng là không thể nào chịu nổi một kích như thế, căn bản không có khả năng phản kháng chút nào!

- Vỡ ra cho ta!

Quát khẽ một tiếng, cánh tay của Dương Thạc mạnh mẽ dùng sức.

Rắc rắc rắc rắc rắc!

Thanh âm giòn vang liên tiếp từ trong cánh tay của Hắc Viên truyền ra. Hai cánh tay khổng lồ của Hắc Viên, xương cốt trong đó không chút trì hoãn, trực tiếp hoàn toàn vỡ vụn! Hai cánh tay khổng lồ vô cùng cứng rắn, lại giống như là làm bằng đất nung vậy, dễ dàng bóp cho vỡ nát!

Phanh!

Dương Thạc đánh ra một quyền, trực tiếp đập thẳng lên trên mi tâm của Hắc Viên.

Phừng!

Thái Dương Chân Hỏa nhanh chóng bùng phát, trực tiếp đục thủng cái đầu lâu của Hắc Viên. Hai mắt Hắc Viên trừng lớn, thần thái trong mắt dần dần tiêu tán mất. Hiển nhiên, Thần hồn của hắn vào thời điểm này đã bị Dương Thạc hoàn toàn giết chết.

- Còn một tên cuối cùng!

Mãi đến giờ phút này, một tên còn lại trong hai huynh đệ âm sát đã bị Dương Thạc phân tách Thần hồn ra khỏi cơ thể, Thần hồn vẫn còn chưa thể hoàn toàn quay trở lại bên trong thân thể, không thể nào đào tẩu được.

- Không!

- Dương Thạc, ngươi không được giết ta! Ta là Ảnh Mị Tộc, tộc nhân của chúng ta, bất luận là ở trong thế giới nào, cũng tuyệt đối chính là sát thủ vương giả! Ở Thiên Thánh Giới cũng có tổ chức sát thủ của chính mình! Hôm nay ngươi giết chết chúng ta, ngày sau, Ảnh Mị Tộc ta nhất định sẽ giết ngươi, không chết không thôi!

Mắt thấy Dương Thạc hướng mình bay tới, từ bên trong Thần hồn của người này chợt truyền ra thanh âm gào thét.

- Đáng tiếc! Lúc nãy ta đã giết chết huynh đệ của ngươi, cho dù có buông tha cho ngươi, chỉ sợ cũng sẽ phải nhận lấy sự đuổi giết của Ảnh Mị Tộc các ngươi… Cho nên, trước hết là giết ngươi luôn, tốt xấu gì cũng có thêm một người đệm lưng!


Thanh âm lạnh lùng truyền ra. Ngay sau đó, Dương Thạc phốc một tiếng đã bay tới. Thái Dương Chân Hỏa bùng lên, đem Thần hồn của người này trực tiếp giết chết.

Phốc! Phốc! Phốc!

Cơ hồ là đồng thời ngay khi Dương Thạc giết chết xong Thần hồn của ba người này, bên kia, cuộc chiến của Dương Địch cũng đã có kết quả.

Vị thiếu phụ kia gào lên một tiếng thê lương, thân thể đã bị Dương Địch đánh cho nát bét.

Đinh đinh đinh!

Đại Thần Âm Linh lay động, Thần hồn của thiếu phụ này đã bị Dương Địch mạnh mẽ đánh tan… Căn bản là không có khả năng sống sót!

- Thực lực đám người này vẫn là quá kém, cũng chỉ là cường giả cảnh giới Hư Không Võ Thánh bình thường mà thôi…

Dương Địch bên kia cơ hồ cũng không có chút trì hoãn nào, Dương Thạc cũng chẳng cần phải qua đó hỗ trợ.

Giết chết xong bốn tên Hư Không Võ Thánh này, tâm tính của Dương Thạc thật ra cũng vô cùng bình tĩnh, không có cảm giác được nửa phần cảm giác vui sướng. Dù sao, thực lực của bốn tên Hư Không Võ Thánh này vẫn là quá kém một chút.

Cùng với Huyền Long lúc trước mà so sánh, vẫn là kém cỏi hơn nhiều lắm!

Cái này, cũng là chuyện tình rất bình thường.

Huyền Long rốt cuộc cũng là Thần thú Huyền Vũ, trình độ hy hữu có thể so sánh với Thần Long. Tuy rằng Huyền Long cũng chỉ có một cái Phân thân thành tựu đến cảnh giới Hư Không Võ Thánh. Nhưng mà dù sao hắn cũng hấp thu dung hợp được Thiên Địa Huyền Thanh Khí, thực lực cũng không phải tầm thường. Thậm chí Thiên Kiếm Thần Thú cùng hắn so sánh thiên phú, cũng không nhất định có thể chiếm cứ được thượng phong.

Hơn nữa, hắn tại năm ngàn năm trước, chính là sủng thú của Chân Võ Đại Đế.

Tu vi Võ đạo của Chân Võ Đại Đế, hắn cũng dung hợp được một chút. Ở Nhân Gian Giới, trên thực tế từ hai ba ngàn năm trước, Huyền Long đã đạt tới Hư Không Võ Thánh, chỉ là mãi không có xuất thế mà thôi!

Nội tình cực kỳ thâm hậu!

Mà bốn Hư Không Võ Thánh bên này, Dương Thạc phỏng chừng bọn họ thậm chí chính là vừa mới trở thành Hư Không Võ Thánh mà thôi, liền đã gấp gáp không đợi kịp tiến thẳng vào Thiên Thánh Giới.

Luận thực lực, nội tình cùng với Huyền Long vẫn còn kém quá xa!

Dương Thạc vào tám năm trước đây đã có thể mạnh mẽ đánh chết Huyền Long, lúc này đây, giết chết ba gã cường giả Hư Không Võ Thánh, thật sự là không đáng để nhắc tới, là chuyện tình bình thường tới cực hạn.

- Các ngươi… cho dù có giết chết ta, lửa giận của Vân Lam Phủ, các ngươi cũng không thể nào thừa nhận nổi được đâu!

Thiếu phụ kia cùng Dương Thạc đánh nhau, tuy rằng vẫn còn chưa bị mạnh mẽ giết chết, nhưng mà vẫn không thể chống đỡ thêm được bao lâu nữa.

Phốc! Phốc! Phốc!

Thần hồn của nàng ta bị Dương Thạc dùng Đạo Hoàng Kiếm phân chia thành mười bảy mười tám phần!

Đinh đinh đinh!

Đại Thần Âm Linh khởi động, Thần hồn của vị thiếu phụ này đã hoàn toàn bị đánh diệt.

Thiếu phụ này cùng với hai huynh đệ âm sát kia hiển nhiên bất đồng, nàng chỉ là một cường giả Bán Thần Thú Tộc bình thường mà thôi, thậm chí huyết mạch cũng không chút nào thuần khiết, ở trong Thiên Thánh Giới cũng không có bất cứ tổ chức tộc đàn nào cả. Cho nên, thiếu phụ này cũng chỉ có thể lấy thế lực Vân Lam Phủ ra mà đe dọa Dương Thạc, Dương Địch mà thôi.

- Vân Lam Phủ sao?

Cặp mày Dương Thạc hơi nhíu lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc.
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!
Vô Tận Thần Công Chương 599: Một Người Cuối Cùng

Có thể bạn thích