Thiết Huyết Đại Minh
Chương 112-2: Lý nham muốn đánh đại đồng

Triều đình quyết định để Thủ tịch Nhiếp chính vương Tế Nhĩ Cáp Lãng chỉ huy Tương Lam kỳ ở lại trấn giữ Thịnh Kinh, giao cho Thứ tịch Nhiếp chính vương Đa Nhĩ Cổn, Nhạc Thác dẫn sáu kỳ Chính Hoàng, Tương Hoàng, Chính Hồng, Tương Hồng, Chính Lam, Tương Lam, Chính Bạch, Tương Bạch bao gồm sáu vạn quân xuất chinh, Lý Vĩnh Phương, Đồng Dưỡng Tính, Thạch Đình chỉ huy ba vạn Hán quân Bát Kỳ, Mãn Chu Tập Lễ chỉ huy tám vạn kỵ binh Mông Cổ cùng xuất chinh.

Ngày tám tháng tư, đại quân Bát Kỳ làm lễ tế cờ xuất chinh, sau khi hợp quân với Tam Bất Lạt Xuyên và Bát kỳ Mông Cổ, sau đó đột ngột từ Át Hải vượt qua biên giới, đánh tới Đại Đồng với khí thế như sấm vang chớp giật.

Trong lúc đại quân Kiến Nô khua chiêng gõ trống chuẩn bị xuôi nam đồng thời tiến công Đại Đồng và Đại Minh, thì quân khởi nghĩa của Lý Nham cũng bắt đầu cuộc tấn công đầu tiên vào Đại Đồng.

Việc Kinh Mậu Thành gia nhập, chẳng những khiến thực lực nghĩa quân lớn mạnh hơn, mà còn mang đến cho Lý Nham những tin tình báo hế sức quan trọng.

Việc Chân Hữu Tài và Vương Cử mua mười vạn thạch lương thực ở Bắc Thông Châu, lần lượt chuyển về Đại Đồng, cần đến một đoàn xe khổng lồ vận chuyển, hiển nhiên không thể giấu diếm được ánh mắt của bọn cướp đường và thổ phỉ, rất nhiều thổ phỉ và cướp đường cố gắng đánh cướp, kết quả là bị đội binh lính đi theo áp tải của Vương gia đánh lại.

Từng có thổ phỉ Sơn Tây bởi vì có thế lực đơn bạc, muốn mời Kinh Mậu Thành kết hợp đánh cướp đoàn xe của Vương gia, mặc dù rốt cuộc việc này không thành công, nhưng việc này đã giúp cho Kinh Mậu Thành biết được rất nhiều chuyện.

Kinh Mậu Thành cho Lý Nham biết, chẳng những Vương gia mua về từ Bắc Thông Châu cả trăm ngàn thạch lương thực, mà còn mua hơn trăm ngàn con bò, dê, lạc đà và mười mấy ngàn con chiến mã, lại chế biến đan dê bò, lạc đà đó thành thịt khô, được ít nhất là hơn hai triệu cân! Còn trong kho bạc của Vương gia, hiện có ít nhất hai, ba triệu lượng bạc!

Tin này vô cùng quan trọng đối với Lý Nham, lương thực và thịt khô trong kho của Vương gia là nhu cầu cấp cách của nghĩa quân, mười mấy ngàn con chiến mã trong tay Vương gia cũng là vật tư chiến lược cấp bách cho nghĩa quân, nếu có mười mấy ngàn chiến mã này, sự cơ động của nghĩa quân sẽ tăng lên rất nhiều!

Dĩ nhiên, tin tức do Kinh Mậu Thành mang tới cũng không hoàn toàn là tin tốt, bởi vì y còn cho Lý Nham biết, Vương Phác đang ở Đại Đồng.

Vương Phác không phải là người xa lạ gì đối với người của triều Đại Minh, chuyện hắn dẫn một ngàn kỵ binh một mình xâm nhập Liêu Đông, bất ngờ đánh úp Thịnh Kinh, bắt sống Hoàng Thái Cực, sau đó trở về kinh sư, bởi vì cô gái yên hoa Trần Viên Viên mà từ chối Sùng Trinh tứ hôn, lại thêm chuyện kháng chỉ cướp pháp trường để cứu thủ hạ là Đại Hồ Tử, đã trở thành những sự tích mà ai ai cũng biết.

Lý Nham cũng không xa lạ gì Vương Phác, bởi vì hai người từng đánh nhau một trận ở Tế Ninh, mặc dù cuối cùng Lý Nham thua, thậm chí thua nặng nề, nhưng điều này cũng không hù dọa được Lý Nham. Lý Nham là người trí tuệ, rất giỏi trong việc tổng kết bài học kinh nghiệm trong chiến tranh, y tự tin rằng, nếu có dịp đường đường chính chính đánh một trận nữa với Vương Phác, kết quả sẽ khác với trận chiến ở Tế Ninh.

Mễ Chi, trong doanh trướng của Lý Nham.

Năm người Mã Thủ Ứng, Hạ Nhất Long, Hạc Cẩm, Lưu Hi Nghi, Lận Dưỡng Thành nhận lời mời của Lý Nham đến đây nghị sự. Họ là người thô kệch, lỗ mãng, lại ỷ mình là nhân vật có địa vị và chức quyền cao trong quân khởi nghĩa, hầu như không coi trọng một người bạch diện thư sinh như Lý Nham, sau khi vào lều cũng không thi lễ, thậm chí một câu chào hỏi chiếu lệ cũng không có, chỉ yên lặng tìm chỗ ngồi xuống.

Lý Hổ đứng gần đó, tức giận định phản ứng, nhưng Lý Nham đã đưa mắt ra hiệu y dừng lại.

Lý Nham cũng không để bụng hành động vô lễ của năm thủ lĩnh Cách Tả Ngũ Doanh, ngược lại đứng lên vái chào mọi người, hắng giọng nói:

- Lý Nham tham kiến các vị đại tướng quân.

Hành động của Lý Nham khiến năm người Mã Thủ Ứng xấu hổ, cuống quít đứng dậy đáp lễ:

- Mạt tướng tham kiến đại nguyên soái.

Bàn về lai lịch và sự từng trải, đương nhiên Lý Nham không thể so được với năm người Mã Thủ Ứng, nhưng bàn về chức quyền, Lý Nham là Thiểm Tây Đại nguyên soái của quân khởi nghĩa do Sấm vương Lý Tự Thành phong cho, năm người bọn họ chỉ là năm viên tướng dưới trướng Lý Nham mà thôi, cho nên Lý Nham tỏ ra khiêm cung như vậy, khiến bọn Mã Thủ Ứng cảm thấy ngượng.

Mặc dù đám năm người Mã Thủ Ứng thô kệch, cũng không coi Lý Nham vào đâu, nhưng bọn họ cũng không phải là người không biết tốt xấu.

Lý Nham chắp tay nói:

- Mời các vị đại tướng quân ngồi.

- Tạ ơn đại nguyên soái.

Năm người Mã Thủ Ứng ôm quyền tạ ơn, rồi lần lượt ngồi xuống.

Nhưng Lý Nham không ngồi, chỉ bảo Lý Hổ lấy đại ấn và bội kiếm đã chuẩn bị sẵn ra, đặt trên bàn trước mặt. Đây là đại ấn và bội kiếm do Lý Tự Thành ban cho Lý Nham ở huyện Giáp, ấn là ấn Đại nguyên soái và kiếm là kiếm Đại nguyên soái, tượng trưng cho địa vị và quyền lực của chủ tướng nghĩa quân Thiểm Tây.

Vẻ mặt năm người Mã Thủ Ứng lập tức trở nên khó coi, bọn họ cho rằng Lý Nham muốn dùng ấn kiếm để đè người.

- Chư vị tướng quân.

Lý Nham thong thả nhìn lướt qua khuôn mặt năm người, nói:

- Hẳn là các tướng quân đã rõ, khẩu phần lương thực trong quân đã chỉ còn không tới mười ngày, nếu mười ngày nữa chúng ta vẫn không tìm ra lương thực, các huynh đệ sẽ phải chịu đói, cánh quân của chúng ta sẽ có nguy cơ tan rã, cục diện đang tốt đẹp của Thiểm Tây sẽ bị phá vỡ chỉ trong chốc lát, ai cũng không muốn điều đó xảy ra.

- Cũng không phải chỉ có một mình Lý Nham ngươi lo lắng.

Mã Thủ Ứng tức giận nói:

- Ngươi sốt ruột, chúng ta không sốt ruột sao? Nhưng vấn đề là những gì có thể đoạt được ở ba phủ Duyên An, Khánh Dương và Bình Lương, chúng ta đều đã đoạt, chỉ còn lại thời gian mười ngày, bảo chúng ta đi đâu tìm ra lương thực bây giờ?

Lý Nham nói;

- Bổn soái biết chỗ có lương thực.

Mã Thủ Ứng hỏi:

- Ở đâu?

- Đại Đồng!

Lý Nham trầm giọng nói:

- Bổn soái nhận được tin tức có thể tin cậy, rằng ở Đại Đồng tích trữ ít nhất là hai trăm ngàn thạch lương thực, còn có hơn mười triệu cân thịt khô, hơn nữa, trong kho của Vương gia - nhà giàu nhất Sơn Tây và kho của đại vương ở Đại Đồng, có ít nhất hơn năm triệu lượng bạc!

Năm người Mã Thủ Ứng nghe vậy, tim đập rộn ràng, nhưng vừa nhớ lại, Đại Đồng là thành trì biên trấn, đương nhiên có số lượng lớn biên quân tinh nhuệ đóng giữ, liền cảm thấy giận dữ. Tuy nghĩa quân Thiểm Tây bây giờ đã phát triển lên tới mười mấy vạn người, nhưng thực sự có thể ra chiến trường chỉ chừng hơn ba vạn người, với chừng ấy người mà tiến công Đại Đồng thì đúng là đi chịu chết.

Mã Thủ Ứng lãnh đạm nói:

- Lý Nham, ngươi muốn ép chúng ta đi tấn công Đại Đồng chứ gì?

Lưu Hi Nghiêu cũng nói:

- Ai biết được là tin tức của ngươi có tin cậy được hay không? Nếu chẳng may đây là bẫy rập do quan quân bố trí thì sao?

- Đúng vậy.

Lận Dưỡng Thành cũng nói với giọng khó chịu:

- Muốn đi chết thì để cho người của ngươi đi đi, mấy huynh đệ chúng ta sẽ không vì một câu nói của ngươi mà đi làm bia đỡ đạn.

Lý Nham vẫn tỏ ra bình tĩnh, phản ứng của tất cả năm người Mã Thủ Ứng đều nằm trong dự liệu của y.

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc.
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!
Thiết Huyết Đại Minh Chương 112-2: Lý nham muốn đánh đại đồng

Có thể bạn thích