Kho báu của vua Xôlômông -
MẤY LỜI NÓI ĐẦU
Sau khi tham khảo ý kiến của ngài Henri Curơtix và thuyền trưởng Huđơ, tôi quyết định sử dụng một thứ ngôn ngữ đơn giản, dễ hiểu, để kể về các chuyện phiêu lưu li kì nhất của chúng tôi, còn về tất cả các chuyện khác sẽ để dành một dịp nào đó sau này, tất nhiên nếu điều ấy được hoan nghênh và thực sự cần thiết. Tôi cũng sẽ lấy làm vui mừng được chia sẻ tất cả những gì tôi biết với bất kì ai quan tâm tới chúng.
Bây giờ chỉ còn lại một việc là yêu cầu bạn đọc hãy thứ lỗi và bỏ qua cho cái văn phong vụng về, không chải chuốt của tôi. Để tự bào chữa, tôi chỉ có thể nói rằng tôi quen cầm vũ khí hơn cầm bút, và vì vậy không thể và không dám mơ tới cái bay bổng tuyệt mĩ của câu từ và cách hành văn bóng bẩy của các cuốn tiểu thuyết mà thỉnh thoảng tôi vẫn thích đọc.
Có lẽ sự tuyệt mĩ và bóng bẩy ấy là cần thiết nhưng rất tiếc tôi hoàn toàn không thể đạt tới điều đó.
Nhưng theo tôi, các cuốn sách được viết bằng ngôn ngữ bình thường, giản dị, thường gây được ấn tượng mạnh và dễ hiểu. Tuy nhiên, một người như tôi chắc không nên phát biểu thành lời ý kiến của mình về vấn đề này. Người Cucuan có câu tục ngữ: “Mũi giáo sắc không cần mài”. Trên cơ sở ấy, tôi mạnh dạn hy vọng rằng một câu chuyện có thật, cho dù có lạ lùng đến đâu, cũng không cần phải trang điểm bằng các từ cao siêu bóng bẩy.
ALAN QUOTECMEN
Có thể bạn thích
-
Cuộc Sống Đơn Giản
74 Chương -
Thiên Kim Hạ Phủ
100 Chương -
Một Đời Một Kiếp (Trọn Đời Trọn Kiếp)
47 Chương -
Rừng Na Uy
13 Chương -
Bí Mật Tội Lỗi
19 Chương -
Chiết Chi (Giai Hạ Tù)
20 Chương -
Nghĩ Lớn Để Thành Công
12 Chương -
Tình Yêu Trở Lại
20 Chương -
Yêu Người Ở Bên Ta
37 Chương -
An Nam Chí Lược
20 Chương -
Nhật Ký Thú Tội
52 Chương -
Mỗi Ngày Ma Giáo Nằm Vùng Đều Lộ Tẩy
12 Chương