Duy Ngã Độc Tôn
Chương 927: Động như ngàn quân sấm sét!

- Cặn bã? Ha ha ha ha, tuy rằng ta rất thích có hai chữ này, nhưng ta quả thật rất nhiều năm rồi chưa từng nghe đến. Tiểu cô nương, ngươi là đệ tử nhà ai? Lá gan của ngươi thật không nhỏ mà!

Người trung niên mặt trắng không râu kia tiếng nói lạnh băng ác độc, chỉ cần nghe đến giọng nói này, liền có một loại cảm giác như rắn độc nhìn trúng, làm cho người ta cảm thấy rất khó chịu.

- Còn nữa...Xin lỗi?

Người trung niên cười lành lạnh, giọng nói âm nhu mang theo vài phần châm chọc:

- Người thanh niên, ngươi chính là Bất Động Như Sơn danh tiếng vang dội gần đây? Tốt, nghe nói ngươi rất kiêu ngạo, luận võ với người ta không động đậy một chút nào, thật là rất kiêu ngạo, rất có phong phạm của ta năm đó. Chẳng qua, gặp phải ta tính là ngươi không may.

Thần sắc Tần Lập không đổi, lẳng lặng nhìn Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo:

- Đệ tử giáo phái ngươi giết người cướp thẻ bài, bị ta gặp phải liền muốn giết người diệt khẩu. Không giết bọn hắn đã là hạ thủ lưu tình, nhưng như thế vẫn cứ kết oán. Sau này ở Như Ý Tiên Phường, ngươi lại tới tìm ta gây sự, ta vẫn không muốn để ý đến ngươi. Thế nào, có phải là ta nhường bước, làm cho ngươi hiểu lầm rằng ta thật sự không dám giết ngươi?

- Giết ta? Ha ha ha ha!

Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo giống như nghe đến chuyện buồn cười nhất trên đời, cười không dứt nhìn Tần Lập:

- Quả nhiên mà, một khi người ta có chút danh tiếng liền bắt đầu lâng lâng rồi. Chẳng qua có thể bành trướng đến mức như ngươi, đời này ta thật là ít thấy. Tần Lập, ta cứ đứng ở đây, chờ ngươi đến giết. Nếu ngươi có thể giết ta, ta không oán không hối!

Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo lảng tránh chuyện đệ tử trong giáo giết người cướp thẻ bài, ngược lại cười nhạo Tần Lập không dám giết hắn, đứng ở bên cạnh Thu Vũ Hàn, vẻ mặt đắc ý nhìn Tần Lập.

- Tần huynh, quên đi, chúng ta đi thôi.

Ngoài dự đoán mọi người, Cổ Kiếm Phong luôn luôn cứng rắn, lại như không thấy ánh mắt phẫn nộ của thiếu nữ váy đỏ mà quay sang khuyên Tần Lập. Đồng thời truyền âm cho Tần Lập:

- Thu Vũ Hàn này là một tên dâm tặc xú danh vang xa trên Lang Gia Đại Lục, bản lĩnh dùng độc hoành hành thiên hạ, hơn nữa am hiểu dùng độc cùng bộ pháp. Đừng nhìn hắn quang minh chính đại xuất hiện ở đây, nhưng nếu có nhân vật cấp Giáo chủ đại giáo xuất hiện, hắn lập tức sẽ bôi dầu bàn chân bỏ chạy, hơn nữa bản lĩnh dùng độc của ngươi này xuất thần nhập hóa, ngay cả siêu cấp đại giáo như chúng ta...Khụ khụ.

Cổ Kiếm Phong truyền âm đến đó, thần sắc có chút xấu hổ, nhưng Tần Lập đã nghe rõ ràng. Rất hiển nhiên Thu Vũ Hàn này chính là một con rắn độc chân chính, nhìn trúng ai người đó không may, hơn nữa trơn tuột như cá chạch, rất khó bắt được hắn. Cho nên, ngay cả siêu cấp đại phái hùng mạnh như Lang Gia Cổ Giáo cũng không muốn chọc đến kẻ như thế.

Bởi vì loại người này căn bản không có một chút nguyên tắc hay giới hạn gì mà nói, đối với tiểu cô nương đáng yêu như thiếu nữ váy đỏ này cũng có thể dùng ngôn ngữ công kích ác độc như vậy, nhân phẩm thấp kém không cần phải nghĩ.

- Sao hả, người thanh niên, có phải được khuyến cáo rồi không, đã biết khó mà lui?

Thu Vũ Hàn giọng nói âm nhu, mang theo ý châm chọc không nói nên lời, liếc nhìn mấy người Tần Lập, ánh mắt tràn ngập dâm tà, không kiêng nể đánh giá thiếu nữ váy đỏ cùng Phong Tiêu Tiêu.Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

- Muốn chết!

Thiếu nữ váy đỏ đã nổi giận không thể nén được, thân hình hóa thành một đoàn ánh sáng đỏ, chém ra một đạo kiếm khí trực tiếp chém rách không gian, chém về phía Thu Vũ Hàn!

- Ồ, còn rất chua ngoa, chẳng qua ta thích như thế!


Thân hình Thu Vũ Hàn biến mất tại chỗ, trong nháy mắt mất đi hình bóng, đạo kiếm khí của thiếu nữ váy đỏ hung hăng đánh lên trên đài ngắm cảnh, cấm chế tiền nhân thiết đặt lập tức bùng lên một trận hào quang, trừ khử đạo kiếm khí này.

Lúc này tiếng nói đắc ý của Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo vang lên:

- Thu tiền bối, tiểu tiện nhân này quan hệ không nhỏ với Thủy gia, ngài cần phải thương hương tiếc ngọc đó!

- Hắc hắc! Cứ yên tâm, dù là Thủy Hận Sinh lão nhi đến đây, ở ngay trước mặt hắn thì ta cũng sẽ chiếu cố...chiếu cố thật tốt tiểu tiện nhân đáng yêu này!

Thu Vũ Hàn giọng nói đắc ý có chút sắc nhọn, những người trên đài ngắm cảnh thấy đánh lên, tất cả đều chạy tứ tán, căn bản không có dự định xem náo nhiệt.

Nếu như Bất Động Như Sơn Tần Lập đánh với người ta, bọn họ có thể còn hăng hái ở lại xem, nhưng Thu Vũ Hàn là ai chứ?

Là Độc Vương ác danh vang xa!

Một kẻ trên dưới toàn thân đều tràn ngập đủ loại Kỳ độc khó giải, công phu trốn chạy độc bộ thiên hạ. Hắn ra tay với người ta, ai ngại sống quá lâu mới có thể theo dõi.

Tần Lập lẳng lặng đứng tại chỗ, không ngăn cản thiếu nữ váy đỏ, cũng không ra tay với ai.

Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo bên kia châm chọc nói:

- Ha ha! Thấy Bất Động Như Sơn Tần công tử hùng mạnh, lại bắt đầu bày ra tạo hình Bất Động Như Sơn của hắn rồi đó! Thật là làm người ta...Ặc!

Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo còn chưa dứt lời, đột nhiên phát ra tiếng gào thét khủng khiếp. Tiếng la cực kỳ ngắn ngủi, giống như một con gà trống đang gáy đột nhiên bị người ta bóp cổ.

Răng rắc!

Một tiếng xương vỡ thanh thúy, trong tiếng tay áo vung lên phần phật, có vẻ cực kỳ chói tai.

Vốn mọi người chuẩn bị chạy thật xa, tất cả đều bị tiếng la hét của Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo thu hút, quay đầu lại, cực kỳ kinh hãi thấy một màn làm bọn họ hoảng sợ.

Đường đường Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo, một đời trẻ tuổi tuấn kiệt có chút danh tiếng trên Lang Gia Đại Lục, đang dùng hai tay điên cuồng cào xé yết hầu của mình. Mà quỷ dị ở chỗ, trước mặt hắn căn bản không có ai, nhưng giống như có một bàn tay vô hình bóp chặt yết hầu hắn, hơn nữa căn bản không có sức chống cự!

Lúc tiếng thanh thúy kia vang lên, chính là khoảng khắc đám đông quay đầu lại!

Thời gian, dường như...ngưng trệ vào giờ phút này!

Cổ Kiếm Phong kéo tay Phong Tiêu Tiêu, tuy rằng không rời đi, nhưng mở ra tất cả toàn bộ bảo vật phòng ngự, hơn nữa lập tức lấy ra hai viên đan dược giải độc, còn có hai viên nắm trong tay để chuẩn bị cho Tần Lập cùng thiếu nữ váy đỏ.

Lúc này, hai người Cổ Kiếm Phong cùng Phong Tiêu Tiêu đều sững sờ tại chỗ, ngơ ngác đứng nhìn.

Thiếu nữ váy đỏ cũng ngừng truy sát Thu Vũ Hàn, đứng đó có chút mờ mịt nhìn Tần Lập. Còn Thu Vũ Hàn cũng ngừng trêu đùa thiếu nữ váy đỏ, hai mắt trừng lớn, trong ánh mắt nhìn về phía Tần Lập tràn ngập phẫn nộ cùng...tuyệt vọng!


Trong mắt Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo tràn ngập sợ hãi, cũng không thể tin nổi. Không có hối hận gì đó, tuyệt đại đa số là không thể tin được, hắn không tin trên Lang Gia Đại Lục ngoại trừ những nhân vật lão thành hoá thạch sống chân chính ra, còn có người hoàn toàn không nhìn tới uy lực Độc Vương Thu Vũ Hàn, thật sự dám ra tay giết hắn!

- Ta nói rồi, ta nhường bước không phải sợ ngươi, lại càng không phải không dám giết ngươi, mà là...lười để ý tới ngươi!

Tiếng nói bình thản của Tần Lập truyền ra không khí, nhưng người của hắn lại không thấy được cả cái bóng dáng, không ai có thể thấy hắn!

Ầm!

Thân thể Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo bị một cỗ năng lượng vặn vẹo đến cực điểm trực tiếp xoắn thành cặn thần hồn cùng nhau bị nghiền nát!

Trực tiếp tiêu tán trong không khí, giống như chưa từng xuất hiện người này!

- Con của ta! Con chết thật là thảm mà! Chết thật là thảm quá! Tần Lập, ta muốn giết tất cả người bên cạnh ngươi! A a a a a a a!

Thu Vũ Hàn ở bên kia đột nhiên vang lên tiếng gào thét chói tai thảm thiết thê lương, làm cho mấy người đã trốn ra xa xa lập tức chấn động tột đỉnh, miệng đều há to.

- Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo...là con trai của Độc Vương Thu Vũ Hàn xú danh vang xa? Ta...ta không có nghe lầm chứ?

- Mẹ nó, nhất định là lão tử xuất hiện ảo giác rồi! Điều đó không thể nào là thật!

- Bà nội nó, thiên hạ đại loạn rồi sao? Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo...Là tên Thu Vũ Hàn dâm...

Có người nói được một nửa, liền thu lại kịp thời. Bây giờ Thu Vũ Hàn đã rơi vào trạng thái cuồng bạo, đã triệt để điên cuồng, lỡ như bị hắn nghe được, vậy sẽ hậu hoạn vô cùng đó!

Mọi người đều xôn xao, ngay cả rất nhiều nhân vật lão thành có chút thân phận địa vị cũng đều có vẻ kinh ngạc nhìn trên đài ngắm cảnh.

Lang Gia Liệt Hỏa Giáo tuy rằng không tính là siêu cấp đại phái, nhưng cũng không phải môn phái nhỏ hoàn toàn không có nội tình gì. Cho đến nay, môn phái này cũng không tính là loại làm cho người ta quá mức chú ý, môn hạ đệ tử cũng không mềm yếu, cũng sẽ không quá mức ngang ngược. Mỗi một đời Giáo chủ tuy rằng không nói có bao nhiêu hành động lớn, nhưng hành vi nhân phẩm đều coi như đoan chính, không có tiếng ác nào truyền ra.

Cho nên, dưới tâm tình cực độ kích động. Thu Vũ Hàn hô lên những lời này, làm cho mọi người đều sợ ngây người. Nếu như Thu Vũ Hàn không phải Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo, nhưng Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo lại là con trai của hắn, như vậy...không ít người tuy rằng khiếp sợ, nhưng cũng đều lộ ra nụ cười hiểu ý.

Đúng là một cái sừng thật to mà!

Nhưng đồng thời, còn có một loại khả năng khác, đó chính là Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo chính là cái tên Độc Vương - Thu Vũ Hàn, ác danh vang xa trên Lang Gia Đại Lục!

Nếu như chuyện này là thế, vậy thật quá kinh người!

Ai có thể ngờ tới, một chưởng giáo môn phái không tính là nhỏ, lại là một người như thế? Thật là quá kinh người mà!

Bên kia lại có chuyện mới phát sinh, tạm thời cắt đứt suy đoán của mấy người này. Thu Vũ Hàn dưới phẫn nộ cực độ, rống lên câu kia, sau đó giống như một con dã thú hung mãnh đánh về phía thiếu nữ váy đỏ bên này!

Tốc độ Thu Vũ Hàn độc bộ thiên hạ, từng có Giáo chủ đại phái một đường truy sát Thu Vũ Hàn mười mấy vạn dặm, cuối cùng để hắn chạy thoát, có thể thấy được tạo nghệ thân pháp của hắn mạnh mẽ cỡ nào.

Hôm nay dưới cơn thịnh nộ, đánh về phía thiếu nữ váy đỏ. không ít người trái tim treo lên cao.

Thiếu nữ váy đỏ kia nguy rồi!

Lúc này, trong không khí xuất hiện một cỗ dao động mãnh liệt vô cùng, một cỗ lực lượng dũng mãnh như thủy triều trực tiếp vặn vẹo mảnh không gian trên đài ngắm cảnh vắng vẻ, xé thành mảnh vụn!

Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn một màn này. Đài ngắm cảnh nơi đây vì nguyên nhân hồ sâu bên dưới, từng có đại cường giả thời đại siêu cổ thiết đặt cấm chế cực mạnh. Tuy rằng rất ít có người chiến đấu ở nơi này, nhưng chỉ cần đi lên đó là có thể cảm nhận được lực lượng cấm chế rất mạnh.

Mà nay, lại có người đem không gian nơi này xé thành mảnh nhỏ, như thế cần thực lực mạnh đến mức nào?

- Bất Động Như Sơn, hay cho Bất Động Như Sơn, ra tay sẽ là ngàn quân sấm sét - Lôi Đình Vạn Quân mà!

Một vị nhân vật lão thành nhìn rõ ràng, biết đó không phải là động tĩnh do Thu Vũ Hàn làm ra, không nhịn được phát ra tiếng kinh hô...

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc.
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!
Duy Ngã Độc Tôn Chương 927: Động như ngàn quân sấm sét!

Có thể bạn thích