Đông Phương Nhất Chiến
17
Số chương
1721
Lượt đọc
13
Đánh dấu
DocSachHay
Nguồn
Thể loại
Giới thiệu
“Làm một người con gái, có thể ôn nhu, có thể ôn thuận, nhưng không được hễ một chút là rơi nước mắt: rơi nước mắt cũng chia làm hai loại, lúc mình cảm động đau lòng, rơi nước mắt cũng chẳng sao, người ta cũng đâu phải cây cỏ, ai mà vô tình cho được?”
Đường Phương là một người giàu tình cảm, ngay chính cô cũng thừa nhận như vậy. Cô có thể rơi nước mắt khi đau lòng, nhưng khi gặp phải chuyện oan khuất, rơi nước mắt là điều cô cực kỳ cấm kị. Bởi lẽ khi bản thân bị hà hiếp, rơi nước mắt chỉ thể hiện bản thân hèn kém, yếu đuối mà thôi!
Hiển nhiên, rơi nước mắt lúc thất thế chẳng khác gì cầu xin người ta phải thuận theo ý mình. Với một người bản lĩnh, kiên định như cô, tự trọng để đâu khi hạ thấp mình để van nài người ta như vậy!
Huống gì cô còn là Đường Phương xuất thân từ Đường môn, tại sao lại có thể mất sĩ diện đến như thế!
Danh sách chương
- Chương 1: Mình không khóc
- Chương 2: Tả ý đại bạt mặc
- Chương 3: Lưu bạch tiểu đề thi
- Chương 4: Bạt Mặc thần phủ phá hỏa quang
- Chương 5: Người đàn bà có lòng bàn tay gạch ngang
- Chương 6: Tứ thiển hoa
- Chương 7: Hồng công tử
- Chương 8: Ngày nào như ngày đó
- Chương 9: Độc vũ
- Chương 10: Cái lần gặp gỡ đó
- Chương 11: Diễm nhất tiễn
- Chương 12: Một trận chiến hoang đường
- Chương 13: Đại phương nhất đường
- Chương 14: Kinh diễm nhất kiếm
- Chương 15: Tử ốc
- Chương 16: Tại thủy thất phương
- Chương 17: Đường phương
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!