Xuyên Việt ABO
Chương 7

La Lăng Vũ một mặt đặt cậu lên chiếc sô pha bọc da êm ái, một mặt cúi đầu hôn cậu, nước bọt thơm ngọt không cách nào hình dung trong miệng Omega thôi thúc anh chiếm đoạt càng nhiều. Anh ngấu nghiến đầu lưỡi mềm mại, một bàn tay luồn qua sau đầu đối phương bất giác ghìm chặt lại để cậu tựa sát người mình, một tay khác thì vừa nhẹ nhàng cởi bỏ khuy cúc quần áo của cậu, vừa vuốt ve những phần da thịt để lộ, làn da nhẵn mịn tựa như tơ lụa dính lên tay anh khiến anh yêu thương khôn xiết.

Thẩm Thư Lân ưỡn ngực như thể đang đòi hỏi càng nhiều âu yếm, hoặc lại như muốn lui ra phía sau trốn tránh nụ hôn triền miên của La Lăng Vũ, “… Anh, anh nhanh lên…” Tiếng rên rỉ mơ hồ bật khỏi miệng cậu, trong hơi thở mang theo hương vị gấp gáp. La Lăng Vũ hôn từ cổ của đối phương xuống dưới, bàn tay vuốt ve hai điểm phía trước rồi lẻn ra phía sau, tham nhập cái khe nằm chính giữa, ngón tay chạm tới chỗ ấy vừa nóng bỏng vừa ướt át, huyệt khẩu mềm mại khẽ khép mở tưởng như có ý thức riêng, quấn nhẹ ngón tay của anh.

“… Ướt đến vậy rồi ư.” La Lăng Vũ không ngừng nắn bóp gò mông căng tròn, thì thào trêu ghẹo màng tai Thẩm Thư Lân, phía dưới anh cũng đã cứng ngắc.

“Anh…” Thẩm Thư Lân giật bắn lưng, đôi mày nhíu chặt, trong sự say mê có chút bất mãn, “Bớt nhảm đi! Làm mau lên!”

“Vậy cung kính không bằng tuân lệnh vậy.” La Lăng Vũ mỉm cười, giật quần của cậu xuống, dương v*t hơi vễnh lên của Thẩm Thư Lân tức nước vỡ bờ, vừa thoát khỏi trói buộc lập tức liền bắn thẳng vào bàn tay La Lăng Vũ. Anh không câu nệ nữa, cầm nó lên, đặt chung với cái của mình rồi xoa nắn.

“A~ ——”

Bởi vì phía trước thình lình bị kích thích mãnh liệt, nửa người trên của Thẩm Thư Lân ngưỡng ra sau, bờ ngực lòa lỗ trong không khí, chiếc cổ cong lên một đường cong duyên dáng. Nhưng chính hành động này lại khiến hạ thân của cậu dính chặt vào dương v*t nóng bỏng của anh, động nhỏ ẩm ướt ẩn giấu giữa đôi chân dạng rộng gấp gấp khép mở như thể đang đợi chờ điều gì đó.

“Em thích chứ?” La Lăng Vũ kiềm chế đến mức đổ mồ hôi hột, nhưng vẫn không quên trêu ghẹo cậu. Cúi nhìn bé trai gần xuất tinh, khác với đàn ông khác, thứ đó của Omega tuy rằng vẻ ngoài thoạt nhìn giống với người thường nhưng sẽ không có tinh dịch, chỉ có chất nhầy, bởi vậy không thể làm người khác thụ thai. Dù như thế, La Lăng Vũ nhìn kiểu gì cũng thấy cây gậy hồng hào đó đáng yêu, hình hài căng cứng vì tình dục của nó khiến anh yêu mến nên anh đã làm ra hành động đến cả mình cũng không ngờ tới. Anh mở miệng ngậm lấy nó, thân thể bên dưới giãy giũa càng dữ dội, tựa như một con cá sống vùng vẫy muốn thoát ly nhưng ngặt nỗi chỗ yếu hiểm đã bị anh bắt lấy, cậu cong quắp năm ngón tay bấu lên lưng của đối phương.

Đau đớn từ sau lưng tràn tới khiến cho La Lăng Vũ thoáng tỉnh lại, nhưng cảm xúc bấy giờ không phải là hối hận, mà là khát vọng nhảy vọt vào bên trọng đối phương. Đã quá muộn màng, mình đã thích em ấy tới mức này cơ đấy. La Lăng Vũ bỗng nhiên ý thức được lần này mình tiêu thật rồi.

Anh cố học theo kỹ xảo mà bạn giường trước kia khẩu giao cho mình, đầu lưỡi đảo quanh lỗ niệu đạo, chậm rãi liếm láp, lướt qua những đừng gân đập tren dương v*t rồi lại ngậm cả cây vào miệng, co khoang miệng lại đặng mút liếm cho dễ.

“Không ————”

Mới vài lần mà Thẩm Thư Lân đã không nhịn được, chất nhầy trắng đục bắn thẳng vào trong miệng La Lăng Vũ. Anh vươn đầu lưỡi liếm đi, mùi vị cũng không tệ lắm. Anh dùng tay lau đi. Cửa mình bên dưới lúc bấy giờ đã nhuốm thành màu hồng cánh sen, thấp thoáng có thể thấy được phần thịt mê người bên trong đang ló ra khép vào, chất lỏng trong suốt không biết từ khi nào trào ra thấm vũng trên ghế sô pha.

“Nếm thử mùi vị của mình xem thế nào,” Anh cười hôn Thẩm Thư Lân, đoạn hỏi, “Thấy có thơm không?” Dứt lời, ngón tay anh lần tới cái động đã ướt đẫm, hai  ngón tay vừa chạm nhẹ vào lập tức bị cắn chặt lấy.”Em thả lỏng nào…”

La Lăng Vũ day cằm cậu, cười nhẹ, mồ hôi rịn đầy trên trán, trời biết anh đã kiềm chế vất vả thế nào. Khóe mắt của Thẩm Thư Lân bởi vì tích tụ quá nhiều khoái cảm nên chảy ra nước mắt sinh lý, giọng nói trong trẻo khàn khàn, “…Đừng bắt nạt em.”

Cậu run rẩy nức nở, không biết là đang rên rỉ hay thở dốc. La Lăng Vũ lấy bàn tay đang che mặt của cậu ra, vừa sờ soạng vào sâu hơn bên trong, vừa hôn lên ánh mắt cậu, “Không phải bắt nạt, mà là yêu em.”

Không biết là do câu nói của anh hay do ngón tay anh đụng phải nơi nào đó, Thẩm Thư Lân chỉ cảm thấy khoái cảm như luồng điện lủi thẳng xuống vùng bẹn, dương v*t vừa mới phát tiết lại cương lên, phun ra chất nhầy trắng đục, đồng thời La Lăng Vũ cũng cảm giác được đường ruột của đối phương bỗng thít chặt ngón tay mình, có gì đó từ trong sâu thẳm bên trong tràn ra ngoài, thấm ướt ngón tay anh, khi anh rút khỏi thì có tiếng nhớp nháp vang lên và thấm xuống bề mặt sô pha.

“Cục cưng à, em xuất tinh bên trong rồi kìa.” La Lăng Vũ cười, day cắn vành tai Thẩm Thư Lân, mồ hôi nhỏ giọt vào gò má đối phương, vành tóc ướt sũng quện chặt vào nhau.

Cậu đang trầm mình vào cảm giác lên đỉnh như pháo hoa rợp trời, chưa định hình được chuyện gì xảy ra, giọng nam trầm ấm vang lên làm màng tai cậu ngưa ngứa, toàn thân tê dại như có luồng điện chạy qua, cảm giác trống trải từ cửa mình ngày càng rõ ràng, gần như không chịu nổi nữa.

“Anh…”

Cảm giác được đối phương hình như tính rời đi, Thẩm Thư Lân giật mình, hai chân lập tức vác lên phần eo anh, “Chớ đi!”

“Anh đâu có đi.” La Lăng Vũ vỗ đùi cậu, trấn an, “Anh đi tìm bao cao su.”

“Anh… Anh!” Thẩm Thư Lân nghe thế, hai chân quắp chặt người anh lại, “Anh vào đi! Nhà chúng em làm gì có những thứ đó!”

Bao cao su bán trên thị trường chỉ có Beta có thể sử dụng, thành kết của A khiến bao cao su mất đi tác dụng, O thì không cần dùng. Nhưng La Lăng Vũ hôm nay cũng không chuẩn bị sẵn cho chuyện này, hơn nữa Thẩm Thư Lân vừa nói chuyện, vừa cố ý dùng phía sau cọ sát phần nghểnh lên của anh, còn đảo khách thành chủ, trực tiếp đè anh lên sô pha. Cậu ngồi trên người anh, ưỡn ẹo cơ thể, cửa mình nhỏ nhắn, trơn trượt mút lấy quy đầu vài lần thì bỏ đi, giày vò La Lăng Vũ đỏ cả mắt.

Anh thở dốc nói: “Vậy em gả cho anh đi, dính rồi anh sẽ nuôi em.”

Thẩm Thư Lân cười đáp: “Được…”

Nhưng còn không đợi cậu nói cho hết lời, đối phương đã bấu lấy thắt lưng cậu vọt thẳng vào.

“—— Ôi!”

Cây gậy thô to dường như đâm lút vào chỗ mẫn cảm nhất bên trong bật ra tiếng vang nhớp nháp, khoái cảm mãnh liệt cắn nuốt hết mọi suy nghĩ của cậu.

Thẩm Thư Lân ngửa đầu, sau một lúc lâu nói không nên lời. La Lăng Vũ cắn răng, trì trệ hai giây lập tức nhịn không được đè cậu xuống sô pha, bắt đầu điên cuồng va chạm.

“A a a a a ——”

Cảm giác nóng rực từ chỗ ma sát không ngừng chớp mắt đã lan tràn toàn thân, hai chân Thẩm Thư Lân bị đặt lên vai của anh, hai tay cậu siết chặt tay vịn sô phía phía sau ót cứ như đây là cọng rơm cứu cánh duy nhất cậu vớ được. Những cú va chạm liên hồi dập lên mông cậu phát ra tiếng vang không ngớt, chất nhầy tràn ra từ chỗ giao hợp của cả hai rồi men theo bắp đùi chảy xuống.

Rời khỏi rồi lại đi vào lút cán, La Lăng Vũ chỉ cảm thấy mình đang tiến vào một vũng thịt nóng hổi mềm mại, vách thịt mấp máy tựa như vô số đôi môi nhỏ nhắn đang mút lấy anh, bao bọc, mát xa cây gậy khổng lồ của anh, cảm giác sắp lên đỉnh quá đỗi kích thích ngập tràn đầu óc, gì mà chín nông một sâu, trái ba phải ba, anh quên hết ráo rồi, chỉ còn lại bản năng nguyên thủy của động vật thôi.

Ra vào liên tục mấy mươi lần mới làm La Lăng Vũ ổn định thần hôn một chút, để tiết tấu chậm lại. Anh nâng thắt lưng của Thẩm Thư Lân lên, từ tốn qua lại, ép bức điểm G bên trong của cậu, lúc thì nhẹ nhàng, lúc thì cố ý thô bạo.

Tiếng rên rỉ của Thẩm Thư Lân biến điệu như thể muốn cưỡng lại cái gì đó, nhưng cưỡng không đặng, cửa mình bất giác thít càng chặt, thoang thoáng run rẩy, ấy mà người nọ còn đùa bỡn cậu: “Có sướng hay không?”

“… Anh, ” Cậu mở mắt ra nhìn anh, nước mắt sinh lý rơi xuống từ khóe mi ửng đỏ, “Vì sao lại đối xử với em tốt như thế?”

“Anh tốt với em vậy… Không được à?” Khác với câu trả lời dịu dàng, Lăng Vũ lại thúc thật sâu vào bên trong, dữ dằn như thể muốn nhét cả hòn bi của mình vào luôn, tiếng thở dốc  của Thẩm Thư Lân vương chút nghẹn ngào.

“Nhưng mà…” Thẩm Thư Lân nhếch miệng, đôi môi bóng lưỡn nhạt màu rung động, lời nói tựa rên rỉ lại tựa khóc nấc, “Anh không biết là anh càng tốt với em… Em lại càng… A!”

Càng muốn hủy hoại anh à.

Nửa câu còn lại còn chưa nói xong đã bị sự va chạm tiếp theo đánh gãy.

La Lăng Vũ cũng chưa cho cậu tiếp tục nói hết đã cúi xuống bắt lấy môi cậu, say mê nuốt hết những lời chưa kịp bất thốt. Hương thơm ngọt ngào làm say lòng người từng chút tràn ngập cả không gian.

Anh giống như bước vào cảnh trong mơ, với thân thể mơn mởn căng tràn sức sống, anh cùng người anh thích, và người ấy cũng thích anh đang thân mật gắn kết, bởi vậy, anh không chú ý là cánh cửa lớn đã bị mở ra tự khi nào, có người từ tốn, lặng lẽ bước tới. Hoặc dù có chú ý tới cũng không quan tâm, xúc cảm bao bọc bên dưới anh chân thật và tốt đẹp khiến anh ngây ngất, chỉ còn sót lại mong muốn được vĩnh viễn rong ruổi trên người cậu.

Mãi đến khi một bóng đen đứng phía sau anh, giọng nam bình tĩnh, trầm ấm đột nhiên vang lên bên tai.

“Là hắn ta đó hả?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc.
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!
Xuyên Việt ABO Chương 7

Có thể bạn thích