Tổ Trọng Án
Chương 46: Vụ án 4 – Như ảnh tùy hình (6)

Lăng Sở Sở híp mắt, rồi lại như ảo thuật, không biết từ đâu lấy ra một thanh Chocolate thật lớn nhét vào tay Triển Chiêu, “Về sau cứ kêu chị Sở Sở, tiểu Triển Chiêu, cậu không biết chị là con gái một trong nhà, từ nhỏ đã ganh tỵ với những người có em trai lanh lợi, đáng yêu rồi. Hôm nay vừa gặp cậu đã cảm thấy chúng ta có duyên, về sau xem như cậu là em trai của Lăng Sở Sở chị, nếu Bao hắc tử dám khi dễ cậu, cứ nói với chị, chị nhất định thay cậu đánh cho hắn răng rơi đầy đất luôn!”

Kết quả nghiệm thi đã xác nhận phán đoán của Lăng Sở Sở đối với vụ án này, thành phố H quả thực đã xảy ra một đại án nhiều năm không gặp, tình tiết vụ án ác liệt, nghe thấy rợn người. Nhưng lần này nhóm phương tiện truyền thông có cái mũi bén nhạy với tin tức lại không hề hay biết chuyện gì, vì vụ án này quá kỳ lạ, lại phát sinh trong thời điểm nhạy cảm, cảnh sát liền dốc toàn bộ sức lực phong tỏa thông tin, cũng vì những vụ án cảnh sát thụ lý hiếm khi nào được phá án bình yên. Có điều, với một Bạch Ngọc Đường thường xuyên giao tập với phương tiện truyền thông, anh hiểu rất rõ, muốn lừa gạt đám người có cái mũi còn nhạy hơn chó này cũng chẳng phải chuyện dễ dàng, cho dù không có hạn phá án đi nữa, thời gian bọn họ nắm trong tay cũng không nhiều.

Với kẻ tình nghi lần này, Triển Chiêu còn chưa phác thảo được chính xác, cậu cần nhiều tài liệu hơn để điền vào những khoảng trống trong đầu. Hiện trường đã bị phá hủy nghiêm trọng, đầu mối còn sót lại cho cậu cũng chẳng còn nhiều, cậu cần có thêm nhiều thông tin hơn. Không thể chờ tên sát nhân phạm tội lần nữa, vì thế mới đến thẳng đồn cảnh sát của thành phố H, tìm Lăng Sở Sở. Lăng Sở Sở đã sớm nghe nói đến tên Triển Chiêu, nhưng cô không ngờ rằng Triển Chiêu trước mặt mình lại trẻ đến thế, tư tư văn văn giống y một sinh viên đại học còn non nớt.

Thời đại học Lăng Sở Sở chính là một đại tỷ cấp cao, hằng năm đều cạnh tranh với Bao Chửng ở mọi cấp bậc lãnh đạo từ chức lớp trưởng cho đến chủ tịch hội học sinh, về sau lại làm tới thượng cấp của đông đảo nam cảnh sát, cho nên khí thế vô cùng mạnh mẽ. Cô vừa nhìn thấy Triển Chiêu đã thấy thích, vì vậy có hơi nhiệt tình một chút, đưa Triển Chiêu vào phòng làm việc, để cậu ngồi vào ghế sa lon, toàn bộ quá trình đều cười suốt, “cậu chính là tiểu Triển Chiêu đỉnh đỉnh đại danh nha?”

Nghe được lời này Triển Chiêu có hơi choáng váng, cậu nghiêm túc suy nghĩ, cảm thấy từ tuổi tác đến ngoại hình, mình cũng không xem là nhỏ đi? Lẳng lặng quan sát vị Lăng Sở Sở có khí thế mạnh mẽ nhưng thân hình nhỏ con đang đứng trước mặt mình, Triển Chiêu cũng không mở miệng phản bác cách gọi của người ta, “Chào cục trưởng Lăng, tôi chính là Triển Chiêu.”

“Đừng gọi cái gì cục trưởng Lăng, còn nhỏ như vậy đã học một bộ nghiêm trang của Bao hắc tử, không đáng yêu.” Lăng Sở Sở híp mắt, rồi lại như ảo thuật, không biết từ đâu lấy ra một thanh Chocolate thật lớn nhét vào tay Triển Chiêu, “Về sau cứ kêu chị Sở Sở, tiểu Triển Chiêu, cậu không biết chị là con gái một trong nhà, từ nhỏ đã ganh tỵ với những người có em trai lanh lợi, đáng yêu rồi. Hôm nay vừa gặp cậu đã cảm thấy chúng ta có duyên, về sau xem như cậu là em trai của Lăng Sở Sở chị, nếu Bao hắc tử dám khi dễ cậu, cứ nói với chị, chị nhất định thay cậu đánh cho hắn răng rơi đầy đất luôn!”


Triển Chiêu cầm thanh chocolate trong tay, chẳng biết nên giữ hay để qua một bên cho rồi, cậu ngây ngốc nhìn bộ mặt vẫn mỉm cười của Lăng Sở Sở, hồi nãy lúc vị tỷ tỷ này bảo đảm sẽ mang Bao đại ca ra đánh tới răng rơi đầy đất, mặt chị ta vẫn cười, giọng nói cũng vô cùng hiền dịu. Với người phụ nữ hung hãn lại mâu thuẫn nghiêm trọng này, Triển Chiêu thật không biết nên phục hay sợ hãi đây, cậu rất muốn từ chối làm em trai vị này, nhưng cậu cảm thấy mình có cự tuyệt cũng chẳng có tác dụng, hơn nữa cậu cũng cảm thấy hình như mình không có dám đâu.

“Khụ, cái đó, Sở… Chị Sở.” Triển Chiêu cắn hàm răng chua lét, nhắm mắt nói, “chuyện liên quan đến vụ án kia…”

Nghe tới vụ án, nụ cười trên mặt Lăng Sở Sở lập tức biến mất, thay vào đó là một khuôn mặt nghiêm túc, công phu thay đổi sắc mặt trong một giây làm Triển Chiêu thầm rùng mình.

“Tiểu Triển Chiêu, nghe nói cậu muốn xem xét lại tài liệu chi tiết của các vụ án trước?”

“Đúng vậy, tôi nghi ngờ kẻ tình nghi lần này là liên hoàn sát thủ. Nếu chỉ dựa vào tài liệu hiện trường của một vụ án này thôi sẽ rất khó để hoàn tất hồ sơ viết, cho nên muốn xem xét lại tài liệu của các án trước, cũng do chuyện này liên quan đến mấy cục cảnh sát nên mới cần phối hợp. Bao đại ca nói nơi này do chị phụ trách, nên tôi mới đến tìm chị.”

Lăng Sở Sở suy nghĩ một lát, đứng lên đi về bàn làm việc, từ giá trưng bày chẳng chịt sách lấy ra một tập tài liệu, đưa cho Triển Chiêu. “Chị biết sớm muộn gì cũng có lúc dùng tới, cậu cầm lấy đi.”

Triển Chiêu mở tập tài liệu ra, một bức ảnh đột nhiên xuất hiện ở trang đầu tiên, tấm hình này giống như hình chụp chứng minh, trong hình là một nữ sinh xinh đẹp tuổi hơn 20, bên dưới hình viết tên họ, tuổi tác, thời gian bị sát hại cùng nhiều tin tức khác. Sang trang hai, là tài liệu cặn kẽ về vụ án sát hại của cô ấy, cũng bao gồm cả báo cáo nghiệm thi, ảnh chụp hiện trường, quá trình thẩm lý vụ án và kết luận cuối cùng của cảnh sát. Một tập tài liệu thật dày, bên trong có tổng cộng 10 vụ án, mỗi án đều là cưỡng hiếp rồi giết người, người chết đều là nữ giới khoảng 20 tuổi, tất cả án kiện đến cuối cùng đều không tìm ra thủ phạm.

“Cái này —-“ Triển Chiêu hơi kinh ngạc nhìn Lăng Sở Sở. “Chị cho rằng những vụ án này đều do tên đó làm?”

Biểu tình của Lăng Sở Sở vô cùng nghiêm túc, cô nặng nề gật đầu, “Loại án này xảy ra tổng cộng ở tám thành phố, thời gian là 4 năm, cậu tốt nhất xem trước một chút, tuy chị có một vài ý tưởng, nhưng trước khi cậu viết xong hồ sơ chị không muốn phán đoán của chị làm ảnh hưởng tới cậu.”

Triển Chiêu gật đầu, bắt đầu nghiêm túc lật xem tại liệu Lăng Sở Sở đưa cho, Lăng Sở Sở rời khỏi phòng làm việc, để lại nơi này cho một mình Triển Chiêu. Thời gian chậm rãi trôi, một tiếng sau, lúc Triển Chiêu ngẩng đầu lên, Lăng Sở Sở đã cầm hai ly cà phê đến trước mặt cậu.

“Có kết luận chưa?” Lăng Sở Sở nhìn Triển Chiêu nhận ly cà phê, mỉm cười hỏi.

“Có.” Triển Chiêu nhận cà phê nhưng không uống, cậu cầm tài liệu để sang một bên, dùng ngữ tốc thật nhanh để bắt đầu phác họa của mình, “Kẻ tình nghi tuổi từ 28 đến 32, phái nam, cao 175 đến 180cm, làm nghề thu nhập thấp, biết lái xe, đã từng làm tài xế, nhưng không đủ khả năng mua xe, cho nên phải là lái xe thay người khác. Tại một hiện trường vụ án có tìm thấy dấu vết bánh xe nghiến qua, từ đó thấy được thứ hắn lái là một chiếc xe khách loại nhỏ. Kết hợp với đặc điểm hắn chỉ gây án ở những điểm du lịch, tôi nghĩ trong khoảng thời gian đó, hắn chắc chắn phải làm tài xế cho công ty du lịch hoặc là xe buýt của khách sạn. Ngoại hình bình thường, tính tình hướng nội, lại không có dũng khí đi đối mặt giao lưu với người khác phái.”

Triển Chiêu im lặng một chút, nhìn Lăng Sở Sở, thấy trên khuôn mặt đang nghiêm túc lắng của của cô, nảy ra một tia nghi ngờ.

“Có vấn đề gì không?”

Lăng Sở Sở gật đầu, “Từ phân tích của cậu, chị có thể nhìn ra một gã đàn ông hèn hạ không có sức hấp dẫn, nhưng chuyện chị thắc mắc chính là, 11 người bị hại này đều là những có gái rất có sức quyến rũ, không hiểu là vì cái gì lại khiến những cô gái xinh đẹp này đêm hôm mập mờ đi đơn độc ở cùng một chỗ với gã đàn ông bỉ ối như thế chứ? Chẳng lẽ họ bị bắt cóc? Nhưng nói thật bắt cóc một người ở khu tham quan du lịch đông đúc thế này, có khi còn nguy hiểm hơn là giết người ta nha.”

“Các cô ấy không bị bắt cóc, nhưng điện thoại di động cùng túi tiền tùy thân người bị hại mang theo, đều bị hung thủ lấy đi.”


Lăng Sở Sở gật đầu, “Đúng vậy, chỉ có một ngoại lệ, là cô gái bị hại mới đây, lúc cô bị sát hại cùng không mang theo di động, bọn chị tìm thấy di động của cô ấy trong khách sạn của cô ấy.”

Ánh mắt Triển Chiêu hơi lóe sáng, “Điện thoại di động đâu? Chị có mang về không?”

Lăng Sở Sở sửng sốt, lập tức trả lời, “Dĩ nhiên, đó là tang vật quan trọng mà.”

“Đi, chúng ta đi xem một chút!” Triển Chiêu lập tức ném tài liệu qua một bên, nhìn Lăng Sở Sở nói.

Lăng Sở Sở đưa Triển Chiêu tới phòng tang vật, lấy di động của cô gái kia ra, Triển Chiêu cầm điện thoại lập tức mở lên xem xét. Di động là mẫu mới nhất có hình trái cây, vỏ điện thoại rực rỡ đáng yêu, móc điện thoại đinh đinh đang đang, nhìn qua đã có thể đoán ra chủ nhân chiếc điện thoại là môt cô gái có tính tình đơn giản, hoạt bát. Bởi vì đã lâu không sạc điện, nên pin điện thoại chỉ còn lại một chút, nhưng vậy thôi là đủ. Triển Chiêu cầm điện thoại xem xét lịch sử lên mạng, chân mày lập tức cau lại, quả nhiên hệt như những gì cậu đoán.

“Cục trưởng Lăng, tôi nghĩ chúng ta có chuyện phải làm.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc.
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!
Tổ Trọng Án Chương 46: Vụ án 4 – Như ảnh tùy hình (6)

Có thể bạn thích