Tiên Sở
Chương 8: Ý khí tương kì cộng sinh tử (2)

Lời nói vừa dứt, thanh âm đột nhiên biến thành cuồng bạo hung lệ, âm phong gầm rú, đầy trời hoa tuyết cuộn xoáy, hệt như ngàn vạn tên bạc, từ bốn phương tám hướng ào ạt bắn tới ba tên đạo sĩ.Phong Hòa Đạo hét lên: "Kết kiếm trận, đi Hộ linh phục ma cương!"Ba tên đạo sĩ lập tức bộ cương đạp đấu, đạp tuyết bay vọt, ba lường kiếm quang bay vọt lên trời. Theo đấy chỉ quyết, miệng đọc chú biến hóa không ngừng, kiếm quang hồi toàn nộ quyển, phóng ra vụt vào biến ảo, quanh thân ba người hình thành một bức tường ngân quang kiếm khí cực kì hoa mắt."Đinh đinh đinh đinh …" thanh âm trong trẻo vang lên như mưa, tuyết bay tới đập lên trên bức tường khí của kiếm trận, tức thì nổ tung tóe, bạo khai từng tầng từng tầng sương tuyết hạt băng.Kiếm quang lấp loáng, sương tuyết đầy khắp, luồng kì quang ảo lệ chiếu sáng khắp trời, chợt thấy yêu lệ quỉ dị.Sở Dịch chưa từng thấy qua so kiếm đấu pháp như thế bao giờ, lần đầu được thấy, kinh hãi nhiếp sợ, không thể thốt lên, hô hấp như dừng, mắt hoa cả lên, trái tim đập đập loạn cả lên, như thể muốn nhảy vọt lên cổ.Ba tên đạo sĩ tiến bước, động tác chỉnh tề như một, kiếm trận cực kì thuần thục, chớp mắt đã ra ngoài trăm trượng, nhắm hướng chân núi đào thoát.Khổng Tước Lão Tổ cười có vẻ bùi ngùi nói: "Nói tới là tới, nói đi là đi, ngươi xem đây là chỗ để đi dạo chắc?"Giọng nói vừa dứt, "ầm" một tiếng vang to, chỗ sườn núi tuyết đột nhiên như thể bị lật tung lên, một bóng người bay vọt lên trời.Sóng tuyết rào rạt, cuồn cuộn trùng điệp, bất ngờ cuộn lại thành bức tường tuyết cực lớn, cao chín trượng rộng hơn ba trượng, ngay thẳng phía trước, nhắm phía ba đạo sĩ mà đổ ập xuống."Bang!"Sóng tuyết cuồn cuộn, nổ tung ra trùng trùng điệp điệp, ngân quang kiếm khí tức thời tan vụn, tuy nhiên tiếng long ngâm dằng dặt bất tuyệt, ba luồng kiếm quang phá không thoát ra.Cuồng phong cuộn xoáy, bọt tuyết nhẹ bay tiêu tán, ba bóng nhân ảnh màu vàng kêu lên thảm khốc từ trên không rơi xuống, máu tươi như hồng mai nở đầy trên nền tuyết trắng xóa.Một bóng nhân ảnh quỉ mị du hốt phiêu lạc, cười nói quái lạ: "Xà Miêu đạo sĩ, bất quá chỉ thế."Ánh sáng trong suốt vùng đất tuyết phản chiếu lên trên người hắn ta, sáng trắng rực rỡ. Người đó áo choàng hồng tươi, trường bào xanh biếc, bên ngoài khoác áo lông vũ năm màu, từ xa trông lại, trông hệt như một con khổng tước, trên tuyết ngạo mạn thong thả bước tới."Lão tổ tha mệnh! Lão tổ tha mệnh!" Ba tên đạo sĩ toàn thân nhơ máu, trên sườn tuyết co rút bò lê, liều mạng đào thoát, đồng thời quay đầu lại cầu xin, hoàn toàn không còn chút khí thế nào.Khổng Tước Lão Tổ như thể không nghe, du du hốt hốt nhẹ đến bên thân bọn chúng, u sầu cười không nói, tay áo phải cuộn lại, nhắm Phong Đạo Hòa cách không từ từ đẩy ra.Phong Đạo Hòa kinh hãi cùng cực, sắc mặt tái mét, hàm răng khua đánh cục cục loạn xạ, lắp bắp nói: "… Lão Tổ … tha … tha mạng … tiểu nhân nguyện … nguyện gia nhập Lão Tổ pháp … pháp môn, tan thân nát … xương, tới chết … không thôi..."Khổng Tước Lão Tổ mục quang lóe lên, hi hi cười nói: "Thấy ngươi có hiếu tâm, lão tổ tựu thành cho mi. Không cần phải tan xương nát cốt, lão tổ niên kỉ đã lớn, ăn không đụng tới xương đầu, uống máu tươi từ thân người nóng ấm thì có thể được …"Vừa nói tới đây, mắt lộ hung quang, hai tay lăng không quắp lấy, tức thì cầm lấy bên miệng Phong Đạo Hòa nâng lên, "?" một tiếng, cái miệng tàn nhẫn cắn vào cổ Phong Đạo Hòa.Phong Đạo Hòa kêu lên một tiếng thảm thiết thê lệ khủng bố, máu tươi vọt ra, toàn thân run rẩy.Khổng Tước Lão Tổ cúi đầu tham lam hút lấy, không ngừng phát ra tiếng nuốt vào "dật dật", máu tươi theo cằm hắn từng giọt từng giọt rơi lên trên mặt tuyết, tạo thành những lỗ nhỏ, nhiệt khí mờ nhạt bốc lên.Sở Dịch trong lòng vô cùng sợ hãi, miệng nếu không được Yến Tiểu Tiên nhanh chóng bịt lại, mắt trơ lên nhìn cảnh tên đạo sĩ bị Khổng Tước Lão Tổ hút máu trở nên khô héo dần, vừa sợ hãi vừa phẫn nộ, đơn giản không tin rằng dười gầm trời này không ngờ lại có chuyện thế này.Khổng Tước Lão Tổ hút hết máu Phong Đạo Hòa, mạnh mẽ hất đầu lên, miệng hít sâu vào một hơi, vài đạo thanh quanh từ thất khiếu Phong Đạo Hòa xoáy cuộn xuất ra, chợt bị hút vào trong miệng.Khổng Tước Lão Tổ hít trọn chân khí, cái xác tái khô thuận tay quẳng đi, bước tới trước.Hai tên đạo sĩ còn lại hồn phi phách tán, không ngừng hối hả van xin, tiền bạc trên người nhất nhất lấy ra hết, a dua dâng biếu, hồ ngôn loạn ngữ, chỉ mong có thể bảo toàn được tiểu mệnh.Khổng Tước Lão Tổ nghe chán thấy phiền, đột nhiên hung tợn cười lên một tiếng, mỗi tên một đá, dẫm nát đầu lâu hai tên, sau đấy lộn hai chân lên, đưa lên gần miệng, ở giữa máu tươi hai người, nhanh chóng hấp thu nguyên khí khô kiệt.Sở Dịch thấy thế nộ hỏa thiêu đốt, nghĩa phẫn đầy ngực, nghĩ trong lòng: "Chỉ hận ta không thể hàng yêu phục ma, nếu không quyết liều tính mệnh, lập tức tiêu diệt lão yêu, vì dân trừ hại."Tâm niệm vừa khởi, Khổng Tước Lão Tổ đột nhiên quay mình lại, áo khoác phất lên, con ngươi hung ác hàn mang như điện, lạnh lẽo đưa mắt nhìn về phía Sở Dịch, cười quái lạ nói: "Hai vị núp trong sơn động đã lâu, sao còn chưa chịu ra?"Sở Dịch vô cùng kinh sợ, bị luồng hung quang từ mắt hắn quét trúng, tức thì lông óc dựng đứng, da gà nổi lên, trong lòng lóe lên một tia kinh sợ.Yến Tiểu Tiên bên tai chàng thanh âm nhẹ nhàng hạ giọng nói: "Đại ca, đệ sẽ hiện thân dẫn dụ lão yêu bỏ đi, huynh cưỡi Bạch Long Mã chạy trước, chúng ta sẽ gặp lại dưới núi." Liền bỏ ngân bạch ti nang vào trong người, nhanh chóng chuyển thân, liền muốn xuất động.Sở Dịch nhiệt huyết dâng lên, nắm lấy chàng ta kéo lại, giận dữ nói: "Hiền đệ, đệ đã nói có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia, lẽ nào đã quên? Không thể sinh cùng năm, cùng tháng, cùng ngày, nhưng nguyện cùng chết cùng ngày cùng tháng cùng năm không lẽ chỉ là lời nói xuông? Hôm nay dù có phải chết, chúng ta cũng phải chết cùng lúc, vĩnh bất phân khai?"Yến Tiểu Tiên run nhẹ, hai lúm đồng tiền hồng lên, để lộ vẻ ôn nhu hạnh phúc, mỉm cười nói: "Tốt. Đại ca, từ nay về sau chúng ta đồng sinh cộng tử, vĩnh bất phân li."Sở Dịch vô cùng vui mừng, nỗi sợ trong ngực đột nhiên biến đi, dũng khí nổi lên, bất ngờ đứng lên, nắm lấy tay chàng ta kéo đi, quay người cười nói: "Lư nhi … Hắc Kì Lân, chúng ta đi nào!"Mao lư vốn dĩ bị Yến Tiểu Tiên bịt miệng, nghe thấy tiếng gọi, lập tức kêu lên một tiếng, vội vã chạy lại, Bạch Long Mã khẩn trương đuổi theo.Hai người nhìn nhau cười, phóng thân lên cưỡi lừa, ngựa, sánh vai thong thả đi ra, trong lòng bình tĩnh vui sướng không thể nói, tuyệt không có tí gì là sợ hãi.Hoa tuyết bay bay, cuộn tới mơn trớn gương mặt, đất trời mênh mông trắng xóa như một.Từ xa, Khổng Tước Lão Tổ đang cười âm trầm, thấy bọn họ như thể ung dung tự tại, trái lại nghi ngờ nhiều hơn, giả như bọn họ có âm mưu gì, thì đã không dám vội vã tiến tới trước.Hắn nhiếp mắt đánh giá hai người, đột nhiên "ah" một tiếng, trong mắt thoáng lên vẻ kinh ngạc, nhìn chòng chọc vào Yến Tiểu Tiên hung tợn cười nói: "Tiểu oa oa, nguyên lai là ngươi!"Sở Dịch nghe thế vô cùng kinh ngạc, không lẽ lão yêu này đột nhiên nhận ra Yến Tiểu Tiên sao?"Lão yêu quái, ta thì thế nào? Ngươi nhìn vật này của ta đây, mở to con mắt ra mà nhìn cho kỹ." Yến không đợi hắn đáp lại, đột nhiên cười ngâm ngâm lấy ra ngân bạch ti nang, tay nâng lên cao, lay động trước sau.Khổng Tước Lão Tổ "a" lên một tiếng, kinh nghi bất định chú mắt nhìn ti nang, trong mắt hung đại thịnh, hung ác cười nói: "Tiểu oa nhân, cái túi đó là của lão tồ ta, ngươi từ đâu mà có được thế? Ngoan ngoãn đưa cho lão tổ, lão tổ sẽ tha cho không chết."Khổng Tước Lão Tổ bản tính hung giảo đa nghi, thấy Yến Tiểu Tiên không có chút gì sợ hãi, trái lại càng thêm khẳng định bên trong có gian trá, trong lúc nói, con mắt di chuyển loạn lên, quét mắt nhìn khắp nơi, tìm kiếm xem liệu có cao nhân nào đang mai phục ở bên không.Sở Dịch càng thấy lạ hơn, không biết Yến Tiểu Tiên làm như vậy là có mục đích gì, nhưng chàng đối với nghĩa đệ cực kì tin tưởng, tin rằng chàng ta làm vậy tự nhiên là có dụng ý riêng, lúc này chỉ cười không nói, im lặng quan sát chuyện lạ phát sinh.Yến Tiểu Tiên miệng "ối", cười ngâm nhâm nói: "Ngươi tuổi tác đã cao, lại nói năng bậy bạ, không biết nhục sao? Cái túi này là có người phó thác lại ở chỗ ta, ngươi không biết gì hết. Sao ta có thể tùy tiện đưa đồ của người khác cho ngươi được chứ? Ông ta vừa nói là cần phải đi diệt yêu quái, sẽ lập tức quay về lấy …"Đột nhiên "a" một tiếng, mặt đầy vui sướng, chỉ vào sườn núi phía bắc cười nói: "Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới, ông ấy tới kìa! Nếu ngươi muốn, thì tự mình nói chuyện với ông ta đi."Khổng Tước Lão Tổ trong lòng cực kì rét giá, vô ý quay lại nhìn, bờ núi phía bắc dốc nghiên thẳng đứng, dốc tuyết liên miên, lấy đâu ra nửa bóng người chứ?"Hắn ta thấy hơi ngạc nhiên, lập tức hiểu ra, đột nhiên cảm thấy sau lưng một cỗ hàn phong duệ khí rít lên xông lại, sau cổ ù ù phát lạnh, vô cùng hoảng sợ, không kịp điều tập chân khí khắp người, lập tức quay người song chưởng phát ra."Há!" Sóng khí cuồng loạn, hoa tuyết cuộn phát, ngàn vạn tia ngân quang nhỏ nổ tung loạn xạ phát tán, khí quang quét khắp, trên mặt đất lập tức hiện ra một cái hố to.Khổng Tước Lão Tổ phản ứng tuy nhanh, cuối cùng phải lùi lại một bước, cái lỗ trên vai mát lạnh, tựa như bị thứ gì sắc nhọn nhỏ bé phá thân xuyên vào, ngứa ngáy khó mà chịu được, tay trái tức thời tê liệt.Chỉ nghe thấy Yến Tiểu Tiên thanh âm trong trẻo ngọt ngào khanh khách cười nói: "Bắc Hải Tàm Cốt Thứ tư vị không tệ chứ? Nâm lão cứ từ từ mà thưởng thức, thứ cho tiểu sinh không thể phụng bồi."Khổng Tước Lão Tổ kinh nộ hoảng sợ, trố mắt nhìn lại, hai người thiếu niên đã sớm cưỡi hắc lư, bạch mã, theo hướng chân núi chớp nhoáng cuồng loạn phóng đi bỏ trốn."Con mẹ nó, chết đi tên nhãi con! Lão tổ còn sống sẽ ăn ngươi không thôi!" Khổng Tước Lão Tổ giận dữ sắc mặt chuyển thành tím ngắt, lập tức ngưng thần tụ khí, hét to một tiếng, chân khí ầm ầm nghịch chuyển, "phù" một tia ngân quang cùng máu đen từ trên vai vọt ra.Hắn giận dữ hét dài, hữu thủ hóa trảo, cứng rắn khoét xương xé miếng thịt thối từ trên vai trái, hai tay áo cuộn lại, bay thẳng lên trời, gào khóc quái đản theo hướng Sở Dịch hai người cấp tốc ngự phong truy đuổi."Giá!"Sở Dịch hai người thúc ngựa (lừa) cuồng loạn xông tới, men theo sườn núi cao dốc nhanh chóng mà xuống.Lừa ngựa tám vó như bay, phóng đi như điện xẹt, tuyết địa oanh nhiên chấn động, tầng tầng khối tuyết bị vó ngựa hất lên, cuồn cuồn rong ruổi, như thể hai luồng sóng tuyết cực lớn tung bay sau lưng hai người.Sở Dịch kinh ngạc bối rối, trong đầu rối như tơ vò, không tưởng rằng xử tử thanh lệ nhu nhược như nghĩa đệ có thể làm như thế, bất ngờ trong một sát na phóng ra ngân châm đầy trời, đánh lén làm lão yêu phải trọng thương. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULLYến Tiểu Tiên biết chàng nghi hoặc, vừa thúc ngựa phóng nhanh, vừa cười lớn nói: "Đại ca, tiểu đệ từ nhỏ đã thích luyện võ tu đạo, tới nay không biết đã bái bao nhiêu vị sư phụ, tên Tiểu Tiên của đệ là do vị đạo trường sư phụ đâu tiên ban cho, chỉ tiếc học nghệ bất tinh, nếu không vừa rồi khả dĩ có thể đánh cho lão yêu thành tổ ong rồi."Sở Dịch trong lòng hoảng hốt, Tây Đường sùng đạo hiếu võ, luyện võ, tu đạo chính thị là việc sĩ nhân hay làm, tu chân thông thường hay lấy tiên, chân, huyền làm tên đạo bậc, xác thực không có gì là quá đặc biệt, chỉ có văn nhược thư sinh như mình mới là hiếm gặp. Nghĩ tới đây, trên mặt theo đó nóng lên, cười nói: "Nguyên lai như vậy, huynh cứ nghĩ tại sao tên nghĩa đệ lại lạ như vậy.""A -----o!"Không trung truyền lại một trận chim kêu hung lệ âm tà, hai người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Khổng Tước Lão Tổ hung cuồng kêu lên quái đãn, hai cánh tay như cánh lớn xòe vỗ, nhắm hướng Sở Dịch hai người hạ xuống.Còn đang rống lên dữ dội, cái đầu lão yêu bỗng nhanh chóng biến hóa, mũi ưng càng lúc càng dài, cái miệng theo đó cũng lồi ra, đột nhiên biến thành cái mỏ dài nhọn một xích, toàn thân "rắc rắc" một tràng nổ vang, ngàn vạn lông chim màu xanh biếc xuyên da chui ra, dày đặc đông đảo duỗi ra, chỉ trong chớp mắt không ngờ đã biến thành một con cự điểu vừa giống ưng thứu lại trông như khổng tước!

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc.
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!
Tiên Sở Chương 8: Ý khí tương kì cộng sinh tử (2)

Có thể bạn thích