Sáng sớm lúc tỉnh lại nhận được nhắc nhở hồng bao, Thẩm Sở Sở cũng ngơ rồi, trên Taobao hiển thị chỉ có thể gửi hồng bao hai trăm tệ, mà cô đếm từng cái một, đầy đủ 50 cái!

{Tôi là Nguyệt lão}: Thần tiên trước giờ không nhận hối lộ.

{Lily}: Không quan tâm bạn là thần tiên giả hay thần tiên thật, đây đều là thù lao tôi trả cho bạn. Không cần cảm ơn, thần tiên cũng phải ăn ngủ cốc hoa màu. Chút tiền này đối với tôi mà nói không tính là gì cả.

Từ khi nhận được nhắc nhở của Thẩm Sở Sở, Trần Tây Lệ liền đi điều tra về sự việc vào tháng ba năm ngoái. Tuy là thời gian đã trôi qua khá lâu, nhưng chỉ cần việc do người làm thì nhất định sẽ lưu lại manh mối.

Dùng không tới thời gian ba ngày, thám tử tư đã tra được ra thông tin ngày hôm đó.

Hóa ra hôm đó Vu Dịch Đình thực sự là cố ý đến tìm cô! Anh ta đã sớm biết thân phận của cô, tiếp cận cô một cách có mục đích.

Ha ha! Cô sống hơn ba mươi năm, lần đầu tiên gặp phải chuyện như thế này! Cũng là lần đầu tiên gặp phải người như thế!

Rõ ràng là muốn thông qua cô để lấy được tư nguyên trong giới giải trí, nhưng biểu hiện ra lại là bộ dáng phong thanh vân đạm. Làm mọi thứ tốt cho cô, như gần như xa cũng chỉ vì muốn thu hút cô. Bằng không, cô lại ngoan ngoãn nghe lời, không chỉ giúp anh ta rời khỏi công ty quản lý ban đầu, còn bỏ qua sự phản đối của mọi người trong công ty, nói bừa là vì anh ta có khí chất có thể nổi tiếng đem anh ta vào công ty bọn họ.

Thật sự là hảo thủ đoạn!

Cô thực sự không muốn thừa nhận rằng chính mình đã có chút động tâm với Vu Dịch Đình... mà chính vì nhận biết được điều này, vì vậy cô càng cảm thấy chính mình thật nực cười.

Thật uổng phí bao nhiêu năm cô chìm nổi trong giới giải trí, cũng có thể coi là duyệt nhân vô số, thế mà lại vấp ngã vì chuyện này. Gần nhất cô còn định mua cho anh ta một chiếc xe nữa... càng nghĩ càng thấy nực cười!

Nếu như khi bắt đầu anh ta cứ nói trắng ra mục đích của mình thì cô cũng không phẫn nộ như thế này. Những năm nay, cô ở trong giới giải trí, những kẻ có tâm tư kiếm lợi ích từ cô có rất nhiều. Chỉ cần nhìn vừa mắt, cô cũng không cự tuyệt làm gì, theo như nhu cầu thôi. Cô thích thân thể trẻ trung và dung mạo anh tuấn của bọn họ, mà bọn họ muốn thông qua cô kiếm một số tài nguyên. Chính là vì Vu Dịch Đình từ khi bắt đầu không nói rõ ra, cho nên đây giống như lừa gạt tình cảm của cô.

Riêng điểm này, cô tuyệt đối không thể chấp nhận được.

Muốn có xe? Tự mình đi kiếm tiền mà mua. Muốn có tài nguyên? Chính mình dựa vào thực lực đi tranh đi. Còn về quan hệ giữa bọn họ... Ừm, trước khi cô tìm được người phù hợp tiếp theo, vẫn có thể tiếp tục bảo trì như vậy.

Do đó, đối với Thẩm Sở Sở đã nhắc nhở, cô là mang theo tâm tình biết ơn. Vốn dĩ muốn trực tiếp mua lại những gì cô ấy bán trên Taobao, kết quả lại vì giới hạn cài đặt mà đã thiết lập giá cố định rồi.

Cuối cùng, cũng chỉ có thể gửi mười nghìn tệ hồng bao cho Thẩm Sở Sở.

Tuy là cô ấy có thể coi là đã nhắc nhở Trần Tây Lệ đến một mức độ nhất định, nhưng cũng có thể coi là phá hoại nhân duyên của người khác. Ai mà biết được phá hoại hôn nhân của người khác sẽ có phản phệ gì, cô vẫn nên trả chút tiền rồi nói tiếp! Huống hồ Trần Tây Lệ vừa nhìn liền thấy là người không thiếu gì tiền.

Nghĩ tới đây, Thẩm Sở Sở giả bộ giả dạng trả lời lại một câu.

{Tôi là Nguyệt lão}: Đa tạ thí chủ đã quyên tặng tiền cho tư miếu của chúng tôi.


Thẩm Sở Sở nghĩ là lần trước cô đuổi được tiểu tam, vãn hồi cuộc hôn nhân của Lưu tổng và vợ, hệ thống đã rất hào phóng không chỉ cho 20 điểm kinh nghiệm còn cho cô một trị số cơ hội, và cô cũng đã thành công được quay quảng cáo của Tập đoàn Hàn thị. Không biết lần này hệ thống sẽ thưởng cho cô cái gì đây, có phải là lại cho cô thêm một cơ duyên?

Mang theo suy nghĩ như vậy, Thẩm Sở Sở có chút chờ không nổi mà mở hệ thống nhân duyên của mình ra. Kết quả, nhìn thấy nội dung bên trong, Thẩm Sở Sở có chút chết lặng.

Cấp độ hiện tại: 7 (20/80)

Trị số diễn kỹ: 26 (100)

Trị số cơ duyên: 1 (10)

Phải biết là kinh nghiệm của cô đã là 25 rồi, lần này không chỉ không cho cô thêm điểm kinh nghiệm, thậm chí còn giảm đi! Điều này không khoa học a, tại sao lại giảm xuống điểm kinh nghiệm, rõ ràng là cô đã thành công nhắc nhở được một người, ngăn cản được cô ấy gặp phải nam nhân tồi, sao lại không có công lao mà lại bị phạt!

Lần này, Thẩm Sở Sở rất thương cảm mà đọc dòng chữ bên dưới.

[Ký chủ, bởi vì cô lần này làm sai làm giảm tỉ lệ kết hôn. Vì vậy trừ năm điểm! Mong cô về sau cẩn thận thao tác!]

Nhìn vào đoạn chữ này, Thẩm Sở Sở tức muốn phun máu rồi. Sao cô lại làm giảm tỉ lệ kết hôn được, cô rõ ràng là làm chuyện tốt được không!!

Nghĩ vậy, Thẩm Sở Sở tức giận mà mở ra hệ thống nhân duyên của Vu Dịch Đình, trên hệ thống hiển thị Vu Dịch Đình kết hôn hai lần, nhưng hai người này rõ ràng là khác so với trước đó. Ít nhất là không đẹp bằng vốn có, lần này hai người đều có vẻ bình thường.

Thẩm Sở Sở cảm thấy mình không hề làm sai gì a, tối thiểu là ở chỗ Vu Dịch Đình này cô có thể coi là giúp giảm tỉ lệ ly hôn cho xã hội, làm cho trong xã hội ít đi một đôi oan gia. Tuy là ít đi một cuộc hôn nhân, nhưng cũng giảm ly hôn một lần mà.

Chẳng lẽ... vấn đề xuất hiện trên người Trần Tây Lệ?

Thẩm Sở Sở nhanh chóng mở ra ảnh của Trần Tây Lệ. Kết quả, trên đầu Trần Tây Lệ lại hiển thị một trái tim màu đen! Màu đen biểu thị ý là cả đời sẽ không kết hôn. Mẹ ơi, Trần Tây Lệ rốt cuộc tại sao không kết hôn nữa! Kết quả này thực sự là làm người ta đau lòng.

Thẩm Sở Sở nản lòng đến muốn khóc, cô đạt được một điểm kinh nghiệm thật là vô cùng không dễ dàng, sau này nói tới tăng một cấp còn không biết khó đến thế nào. Nếu cứ trừ đi như thế này, trị số diễn kỹ của cô cũng phải cạn kiệt.

Nghĩ thế, Thẩm Sở Sở mang ý nghĩ ngựa chết cũng thành ngựa sống, đi chat riêng với Trần Tây Lệ.

{Tôi là Nguyệt lão}: Nữ thí chủ, lang quân tốt trong thiên hạ có rất nhiều, thiếu đi một mong muốn này thực không tốt, vẫn sẽ có nhiều người tốt hơn đang chờ nữ thí chủ tới lựa chọn.

Trần Tây Lệ giây sau đã nói: Bạn nói đúng, tôi cũng nghĩ như vậy. Tiểu thịt tươi nhiều như thế, đời người là phải được sống vui vẻ, loại chuyện có nhiều rủi ro như kết hôn tôi vẫn là không cần làm.

Thẩm Sở Sở cảm thấy chính mình thế mà không có lời nào để đáp lại, vô lực phản bác. Vì cô thấy là Trần Tây Lệ nói rất đúng. Nhưng cô vẫn đấu tranh rồi khuyên lại một câu.

{Tôi là Nguyệt lão}: Nữ thí chủ, cô thật sự muốn quyết định như thế sao, không suy nghĩ lại một chút sao?


{Trần Tây Lệ}: Không, tôi cảm thấy quyết định như vậy là rất hợp lý, đây là những gì tôi rút ra sau khi đã suy nghĩ cẩn thận. [Cool]

Được rồi, nếu không khuyên nỗi Trần Tây Lệ, Thẩm Sở Sở định bỏ qua luôn. Nếu như là cô, so sánh giữa gặp phải người đàn ông tồi với độc thân cả đời, cô cũng sẽ chọn vế sau.

Huống hồ, trong thiên địa có nhiều người có nhu cầu kết hôn như thế, còn có bao nhiêu là người cần được giúp đỡ trong vấn đề hôn nhân đang chờ cô đến giải cứu, cô vẫn là không cần phải theo một người luôn tẩy não mình đi khắc sâu tư tưởng hôn nhân.

Cô nhận thua, cô bỏ cuộc.

Sau khi rửa xong bát, Thẩm Sở Sở lại bắt tay vào làm công việc bắt buộc hàng ngày của ngày hôm sau.

Tôi luyện diễn kỹ!

Không có cách nào, cô cho rằng để gia tăng kỹ năng diễn thì đi xem những bộ phim kinh điển, đặc biệt là những bộ điện ảnh có nữ diễn viên có kỹ năng diễn xuất tương đối tốt. Theo những nữ diễn viên trong đó học tập, nói theo những lời cô ấy đã nói, mô phỏng một chút biểu diễn vừa rồi của cô ấy.

Nói thật, Thẩm Sở Sở cũng không biết như thế này có tác dụng hay không. Dù sao cô không phải là xuất thân căn bản, cũng không có ai dạy cho cô nên làm thế nào. Chẳng qua là vì trước đây xem một bộ phim tư liệu tham khảo diễn kỹ của diễn viên, nghe được một vị nữ minh tinh thuộc phái diễn xuất nói là cô ấy không phải xuất thân căn bản, lúc mới đầu chính là xem lượng lớn các bộ phim hay để làm phong phú thêm khả năng lý giải của bản thân đối với diễn xuất, cô cũng chỉ là học theo người ta thôi.

Tuy nhiên, chỗ tốt của việc làm như vậy cô rất nhanh liền được cảm nhận.

Đến nay, trị số diễn kỹ của cô đã là 26 rồi, còn trị số diễn kỹ của chính bản thân cô thật ra chỉ có 20. Một ít điểm tăng thêm của trị số diễn kỹ cô căn bản là không có cách nào vận dụng thuần thục. Giống như khi trước quay quảng cáo ở Tập đoàn Hàn thị, cô là có chút tứ chi không phối hợp, thân thể không theo kịp suy nghĩ. Mất đến mấy giờ đồng hồ mới có khắc phục được phần nào vấn đề này.

Đến giờ thì điểm diễn kỹ đã nhiều hơn lúc trước hai điểm, vì cô làm sai nên sự không nhuần nhuyễn lại càng tăng lên. Vì thế chỉ có thể qua việc chính mình ở nhà luyện tập nhiều hơn để làm cho cơ thể của mình có thể theo kịp những chương trình được lập nên trong đầu.

Sau hơn một tháng, đang lúc Thẩm Sở Sở một bên thì chọn người đoán nhân duyên, một bên thì rèn luyện diễn xuất, quảng cáo trang sức khi trước cô quay ở Tập đoàn Hàn thị bắt đầu tung ra.

Chuyện này tất nhiên là không phải do người đại diện Tân Minh của cô nói cho rồi, gần đây thái độ của Tân Minh với cô là trạng thái ba không quản. Chuyện quảng cáo quay xong chờ làm hậu kỳ cô đều không nhận được chút tin tức nào.

Tuy vậy, cô cũng không phải người chậm tiêu, càng không phải là đứa não tàn. Tân Minh không quan tâm tới cô, cô có thể tự lực cánh sinh a. Tập đoàn Hàn thị có Weibo chính thức, đối với người đang vô cùng thiếu hụt độ phổ biến như cô thì tự nhiên là rất quan tâm tới tin tức trên phương diện này.

Lúc nhìn thấy Tập đoàn Hàn thị có phát một Weibo liên quan đến quảng cáo này, Thẩm Sở Sở trước tiên là đem nó chuyển phát. Đây chính là cơ hội tốt để tăng độ hot, độ nhận biết a, không nhanh chóng tranh thủ thì có mà là đứa ngốc.

Cũng may là công ty sớm đã giúp cô đăng ký chính danh Weibo, cũng không giữ lại mật khẩu tài khoản của cô. Vì thế, Weibo vẫn nằm trong tay cô.

{Thẩm Sở Sở V}: Tình yêu đích thực xứng đáng chờ đợi [Nghịch ngợm]//{Tập đoàn Hàn thị V}: "Trong tinh không mênh mông vô tận, tại nơi hoang dã thời gian vô biên, ở ốc đảo của sa mạc Sahara. Ta bỗng quay đầu, hóa ra người đang ở tại nơi không xa. Chỉ vì nhất khắc tương hội, những năm tháng chờ đợi vô tận kia đều là đáng giá. Chờ người, chờ đợi tình yêu đích thực. Người phải chăng cũng đang mong chờ?" Trang sức hoa tai hình chiếc lá, chờ ngươi cả đời hạnh phúc. @Thẩm Sở Sở [ảnh chụp]

Sau khi chuyển phát đi, Thẩm Sở Sở mới nghĩ tới đi xem đoạn quảng cáo. Xem xong, cô cảm thấy chính mình thật sự là quá đẹp. Diễn xuất của cô gượng gạo thì sao, dù sao trong quảng cáo này cũng nhìn không thấy. Chỉ có thể thể hiện được là cô rất là đẹp. Tán thưởng nhìn một lát, Thẩm Sở Sở nhìn xuống bình luận bên dưới Weibo của Tập đoàn Hàn thị.

"Bông tai đẹp quá đi [Nước miếng]"

"Không biết liệu có đắt lắm không nhỉ, muốn mua quá. [Phát điên]"

"Đeo nó lên tôi thật sự có thể chờ được tình yêu đích thực sao? [Bĩu môi]"

...

Liên tục xem mấy chục tin, Thẩm Sở Sở cuối cùng cũng nhìn thấy một bình luận khen ngợi cô.

"Tôi mà có được sắc đẹp của tiểu tỷ tỷ trong quảng cáo, tôi sớm đã mua cả đống bông tai xinh đẹp rồi. Vì thế, bông tai đẹp hay không vẫn là dựa vào mặt đó."

Thấy được bình luận này, cô rốt cuộc yên tâm rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc.
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!

Có thể bạn thích