Ít nhiều nhờ cơ trí của Bạch Phượng Hoàn khi đi
còn nhớ rõ cùng Nam Cung Quy Dạ đi những đâu, xác định lộ tuyến sau đó
Lạc Duẫn Trần mới thành công ngồi vào ghế giám khảo —— nơi toàn bộ hội
trường chú ý.

Nguyên bản còn lo lắng đến trễ thì Lạc
Duẫn Trần lại là người đến đầu tiên, nháy mắt khi hắn ngồi xuống,mọi đôi mắt hội trường đường như chi nhìn hắn, trong nháy mắt kia Lạc Duẫn Trần bỗng nhiên cảm thấy chính mình giống như sản phẩm bị đấu giá, nhưng mấy cái giám khảo khác lại đây thì không có phát sinh chuyện gì, điều này
liền làm Lạc Duẫn Trần thực nghi hoặc.

“Ngươi cũng chưa
chú ý tới, ngươi là người tuổi trẻ nhất sao?” Bạch Phượng Hoàn ngồi xổm
trên vai Lạc Duẫn Trần, nhỏ giọng giải thích cho hắn, “Luận Kiếm Đại hội không có ngạch cửa, đại lão tụ tập, thắng một lần có thể là may mắn,
hai lần là thực lực, ba lần chính là ngưu phê,đừng nói liên tục, có thể
ngồi ở chỗ này đều là người tương đương ngươi.”

được Bạch Phượng Hoàn vừa nhắc nhở như vậy, Lạc Duẫn Trần mới chú ý tới, giám
khảo tổng cộng có sáu người, trừ bỏ hắn cùng Kim Vũ Thạch còn tính là
tuổi trẻ những người khác liếc mắt một cái nhìn qua tuổi đều không nhỏ.
Tuổi trẻ nhất là một phụ nữ, nhìn qua bộ dáng khoảng hơn ba mươi tuổi,
nhưng trên thực tế nhiều hơn hay ít liền nói không chuẩn, mà lớn tuổi
nhất râu đều mau dài đến bụng, vuốt lên có điểm tiên khí phiêu phiêu,

rất giống lão quân khi bé Lạc Duẫn Trần nhìn trong TV.

“Kim Vũ Thạch rất lợi hại sao.” Lạc Duẫn Trần nói, “Hắn nhìn qua cũng không lớn tuổi.”

“Kim Vũ Thạch không giống.” Bạch Phượng Hoàn nói, “Nếu muốn nói chiến lực,
Luyện KIm phái bị rất nhiều môn phái vứt ra mấy con phố, bọn họ có thể
bước lên năm đại môn phái hoàn toàn là bởi vì bọn họ có kỹ thuật luyện
khí trên trời dưới đất đều là đệ nhất, Thần Khí nổi tiếng ít nhất đến có 80% đều xuất phát từ bọn họ môn phái. Lần này Luận Kiếm Đại hội trừ bỏ
danh dự quán quân, quan trọng nhất chính là có thể được đến chưởng môn
lượng thân đặt làm Linh Khí riêng, đây là việc cho bao nhiêu linh thạch
cũng khó cầu.”

“Tốt như vậy……” Lạc Duẫn Trần có điểm kinh ngạc, “Ta đây không phải có ba cái?”

“Có a.” Bạch Phượng Hoàn nói, “ Kiếm của ngươi là một cái, nhưng là ta
không dạy ngươi dùng, bởi vì Linh Khí càng lợi hại, liền càng nhận chủ, tuy rằng ngươi trên cơ bản là bản nhân, nhưng là Kim Vũ Thạch chế tạo
ta không dám mạo hiểm, nếu như bị phản phệ ta cũng không biết cứu ngươi
như thế nào.”

Lạc Duẫn Trần: “……” Thật thảm.


Luận Kiếm Đại hội đấu vòng loại, là một trận đánh lộn phi thường đơn giản
thô bạo, mỗi người người dự thi sẽ tùy được phân phối một chứng minh dự
thi —— một cái lắc tay linh thạch, linh thạch chứa đựng một cái ma pháp
truyền tống giản dị, có thể trực tiếp đem người dự thi truyền tống đến
ban tổ chức một trong 32 sân đấu ban tổ chức dựng sẵn, người cuối cùng ở mỗi sân mới được tiếp tục tham gia thi đấu.

khi Kim Vũ
Thạch thao thao bất tuyệt cấp người dự thi đánh dấu lắc tay xong sau,
hắn nói một tiếng “Bắt đầu” tựa như tín hiệu, nguyên bản mọi người đang
xếp hàng chỉnh tề tất cả mọi người đều biến mất tại chỗ, thay thế chính
là ở không trung bỗng nhiên xuất hiện viên quang kính, chiếu tình huống
diễn ra ở các sân.

ánh mắt Lạc Duẫn Trầntrực tiếp xoay
vài vòng, tìm kiếm thân ảnh mấy đồ đệ, trước hết hấp dẫn lực chú ý của
hắn chính là Vũ Quy Thanh —— không bằng nói lực chú ý mọi người đều bị
hấp dẫn, bởi vì thi đấu vừa mới bắt đầu, Vũ Quy Thanh liền một chiêu kết thúc hết thảy, sau khi trở lại trong sân thu hoạch được một mảnh kinh
hô.

Lạc Duẫn Trần ở trong lòng vỗ taycho hắn, lúc này mới đi chuyển mắt đi tiếp tục tìm kiếm những người khác.

So với Vũ Quy Thanh, Lâm Quy Nhạc liền không nhanh chóng như vậy, nhưng
tiểu thiên tài Linh Kiếm Phong cũng không phải nói chơi, kế đó Vũ Quy
Thanh cũng về chỗ.

Lạc Duẫn Trần lúc này mới đem ánh mắt phóng tới bên Quý Quy Hàn, hắn lo lắng nhất vẫn là bên này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc.
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!

Có thể bạn thích