Những Người Khốn Khổ -
QUYỂN VII - Chương I
Con người là nhân vật thứ hai.
Thế rồi, vì trên con đường của chúng ta có một nhà tu, chúng ta phải đi vào nhà tu ấy. Vì sao? Bởi vì nhà tu, phương đông có, phương tây có, ngày xưa có, ngày nay cũng có, đạo thiên nhiên, đạo Phật, đạo Hồi cũng như đạo Giatô cũng có. Nhà tu là một bộ máy quang học mà con người dùng để soi vào vô biên.
Đây không phải là chỗ khai triển quá mức độ một vài ý niệm, tuy vậy, mặc dầu gìn giữ triệt để sự dè dặt, những giới hạn và cả niềm công phẫn, chúng tôi phải nói rằng, mỗi khi gặp trong một con người cái vô biên, được hiểu đúng hay hiểu sai, chúng tôi cũng cảm thấy một niềm tôn kính. Ở trong nhà thờ Do Thái, trong thánh thất đạo Hồi, trong chùa Phật, trong miếu mạo của người da đỏ, ở đâu cũng có một mặt xấu xa mà ta ghê tởm và một mặt cao siêu mà ta tôn thờ. Một sự chiêm ngưỡng cho trí tuệ, một sự mơ mộng vô biên; ánh sáng phản chiếu của Chúa, trên các bức tường nhân loại!
Có thể bạn thích
-
Nam Chủ Là Đóa Liên Hoa Hiếm Độc
66 Chương -
Tráo Huyết
25 Chương -
Mê Tông Tuyệt Đao
29 Chương -
Dám Bị Ghét
61 Chương -
Nhật Ký Gái Gọi
11 Chương -
Tony Buổi Sáng - Trên Đường Băng
62 Chương -
Mưa Sa Giông
10 Chương -
Đoàn Tàu Cuối Cùng
11 Chương -
Kẻ Trộm Sách
46 Chương -
Ly Hồn Ký
90 Chương -
The Price Of Pleasure
36 Chương -
Until You – Em Có Để Ta Hôn Em Không?
62 Chương