Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế
Chương 3: Hiêu trương đích bổn tiễn

Quang Minh đại lục nằm ở giữa Uông Dương đại hải, chỉnh thể của đại lục có hình vuông, xung quanh có vô số hải đảo. Có nhiều chủng tộc sinh sống trên lục địa, các thế hệ nối tiếp nhau sinh sôi phát triển, cường giả nhiều như mây.

Chiếm cứ lục địa Quang Minh đại lục bao gồm: Mạt La, Thiên Vũ, Quang Minh, tinh linh, ải nhân, thú nhân, dực nhân, cự nhân tổng cộng tám đại quốc gia. Ba cái tên đầu tiên chính là đế quốc của con người.

Một số chủng tộc nhỏ và yếu, nếu không thuận theo những đế quốc lớn mạnh này thì chỉ có thể ẩn trốn để phát triển. Cường đại cự long luôn luôn sống trên đỉnh núi, bất kỳ chủng tộc nào cũng không dám đắc tội với chúng.

Kiếm sĩ, kỵ sĩ, chiến sĩ, xạ thủ, pháp sư, mục sư, là những cường giả tại Quang Minh đại lục. Kiếm sĩ, kỵ sĩ, xạ thủ, chỉ cần nghe danh xưng thì biết vũ khí của họ là gì. Còn những trang bị khác, tất cả đều gọi là chiến sĩ.

Bởi vì năm trăm năm trước Ma tộc từ Ma giới xâm lấn Qang Minh đại lục, liên quân các tộc đã đại chiến suốt hơn tám mươi năm. Trước khi bọn họ bại trận thối lui về Ma giới, đã để lại trên Quang Minh đại lục nghiệt chủng và công pháp.

Vì thế cho đến nay trên đại lục xuất hiện cường giả thuộc hệ hắc ám. Điều đương nhiên, bọn họ là đối tượng truy sát của Quang Minh giáo, đặc biệt là những tên Vong linh vu sư thờ phụng Minh thần.

Tương quan với tất cả các chức nghiệp, luyện kim thuật sĩ rất có tiếng tại Quang Minh đại lục, do số lượng rất hiếm!

Tính luôn ma thú, tại Quang Minh đại lục, thực lực được chia làm chín cấp. Dù là ma thú hay là cường giả, khi đạt tới cửu giai thì gọi là Siêu cấp cường giả. Dĩ nhiên, số lượng Siêu cấp cường giả cũng rất hiếm!

Ba Nhĩ - Khắc Lỗ Ni, mười tám tuổi, với mái tóc ngắn màu vàng, dung mạo có chút lo sợ, thân hình mảnh khảnh. Từ nhỏ bị cha mẹ bán vào Tể tướng phủ làm hạ nhân, là con chó theo đuôi tên Lôi Ân. Các chuyện xấu của Lôi Ân đều có y tham dự.

Lúc này là buổi hoàng hôn, Ba Nhĩ mặc áo màu xám đứng nghiêm trang ở ngoài cửa phòng thiếu gia, trên mặt đang cười.

Thiếu gia dưỡng thương đã hơn hai tháng, cơ hồ mỗi ngày đều chỉ ở tại trong phòng, khiến cho y mỗi ngày đều phải ở trong phủ, không thể ra ngoài, thật sự nhịn không được.

Hôm nay thiếu gia để thị nữ Lộ Lộ báo cho y biết, thương thế của hắn đã tốt hơn, chuẩn bị ra ngoài dạo chơi. Tin tức thật sự làm y cao hứng. Bởi vì thiếu gia mỗi lần ra ngoài đều là cùng mấy vị thiếu gia quý tộc trêu hoa thưởng nguyệt. Y có thể đi theo mấy người để thỏa mãn sự thèm muốn mỹ nữ!

Công pháp Thiên Địa Chí Tôn bốn tầng đầu thật dễ dàng tu luyện. Tại Quang Minh đại lục, Quang Minh nguyên tố và Hắc Ám nguyên tố là chánh ma nhị khí. So với ở Trái đất nhiều hơn gấp mấy lần.

Trong Trung Hoa bảo điển ghi lại, Tống Vương gia mất một tháng liền luyện tới tầng thứ 4, Diệp Phong tư chất bình thường, mất hơn 2 tháng mà chỉ mới đạt tới tầng thứ 4.

Cũng may Chí Tôn cửu thức cùng với 6 loại tuyệt học mà hắn đã tìm thấy, không khác biệt lắm, khi có cơ hội nhất định sẽ luyện tập.

Hơn nữa bây giờ hắn không cần vận hành công pháp, trong người toàn là chánh ma chân khí, có thể chậm rãi hấp nạp Quang Minh nguyên tố và Hắc Ám nguyên tố bên ngoài vào trong cơ thể, hình thành chánh ma chân khí thật sự. Mặc dù có chậm lại, nhưng có thể hấp thu tóm lại còn hơn là không thể mạnh lên.

Trước mắt, hắn dựa theo công pháp Thiên Địa Chí Tôn tu luyện chánh ma chân khí, đem chúng tụ tập tại đan điền, chánh khí đưa về bên phải, ma khí về bên trái, vẫn chưa gặp sự khác chế lẫn nhau nào. Nguồn: https://truyenfull.vn

Tuy nhên trong bảo điển ghi lại rằng muốn từ tầng thứ tư đột phá lên tầng thứ năm sẽ chịu một trở ngại. Khi đó nhị khí dễ dàng sản sinh ra sự ngăn chặn, có thể thuận lợi vượt qua mới có thể tiếp tục tu luyện, còn phải "hưởng thụ" nỗi đau đớn khi sự ngăn chặn phát sinh.

Trong phòng, Diệp Phong dưới sự phục vụ của Lộ Lộ, đã thay một bộ y phục màu đen, soi gương lại hắn hoàn toàn vừa ý. Lợi dùng lúc Lộ Lộ giúp hắn thay áo, tả thủ của hắn ấn nhẹ lên bộ ngực phong mãn của nàng, còn hữu thủ thì len lách vào trong ngực nàng. Nhìn thấy biểu hiện xấu hổ của nàng, miệng hắn khẽ nở nụ cười xấu xa.

Diệp Phong đã thích nghi với tập quán của cuộc sống hiện tại. Hằng ngày tiếp xúc với một mĩ nữ như Lộ Lộ, sắc tâm hắn tự nhiên lại bộc phát.

Từ khi rơi xuống đây hắn chỉ có dưỡng thương và bí mật tu luyện, nhiều nhất chỉ động tí chút thủ đoạn với Lộ Lộ, vẫn còn chưa hoàn toàn hưởng thụ mỹ nhân tuyệt vời này. Bây giờ việc tu luyện không cần vội, hắn trở nên rất vô sỉ, muốn "thưởng quà" Lộ Lộ ngay lập tức, chính là đưa cho nàng một thân xử nam của mình.

Tại Quang Minh đại lục này, các giai cấp xã hội phân biệt rất sâu sắc, thị nữ ngủ cùng chủ nhân chỉ là sự tình bình thường, thậm chí ngủ với khách của chủ nhân cũng là chuyện thường.

Lộ Lộ bị thiếu gia ôm chặt khiến cho cả người nóng lên, ngượng ngùng xấu hổ, nhưng trong đầu ý niệm phản kháng một chút cũng không có. Thứ nhất là không dám, thứ hai thị nữ có thể có được sự ân sủng của thiếu gia, sự đối xử có thể sẽ rất tốt.

Lộ Lộ thái độ luôn chăm sóc ôn nhu, chẳng qua là quá nhu nhược lại không có chủ kiến. Khi bán thân vào Tể tướng phủ làm tì nữ, mục tiêu sống của nàng trở nên rất đơn giản, làm cho thiếu gia hài lòng, cũng là cho cuộc sống của mình được tốt hơn, những điều đó đã đủ rồi.

Đương nhiên, nếu có thể trở về nhà thăm cha mẹ, đệ đệ bảo bối, đó có thể xem như món quá lớn lắm rồi!

Diệp Phong từ kí ức của Lôi Ân thu được, nhìn vào bộ dạng ngượng ngùng của Lộ Lộ, đã hiểu thêm về cuộc sống hiện tại của nàng. Diệp Phong cũng cảm khái về cái chế độ của thế giới này.

Đối với người mạnh mà nói, đó tuyệt đối là một thế giới hoàn toàn hạnh phúc. Nhưng đối với người yếu mà nói, đây chính là một thế giới đau buồn, bi ai.

Nếu trên Trái Đất, Lộ Lộ dung mạo như vậy, tuổi tác như thế, nhất định sẽ là một mỹ nhân trong trường đại học, với cuộc sống hạnh phúc. Căn bản không có khả năng bị bắt làm thị nữ!

"Hắc hắc, ta càng ngày càng thích thế giới này."

Cảm giác này đến cảm giác khác, Diệp Phong có thể hồi sinh tại thế giới này thật đáng mừng. Dù sao so với khi chết trong cổ mộ thì hoàn toàn khác hơn nhiều!

"Lộ Lộ ở nhà chờ ta, buổi tối trở về thiếu gia sẽ hảo hảo với ngươi!" Tâm tình vui sướng, Diệp Phong cao hứng nói rồi hôn lướt qua cái miệng nhỏ nhắn của nàng. Mang theo một ít kim tệ, một tấm thẻ ma pháp màu đen rồi đi ra khỏi phòng

"Thiếu gia, ngài ra ngoài phải cẩn thận!" Lộ Lộ trong đầu nghĩ tới điều thiếu gia vừa mới nói, ngượng ngùng dặn dò. Diệp Phong quay đầu lại đưa ánh mắt xấu xa nhìn nàng, mỉm cười để nàng yên tâm

Ba Nhĩ vừa thấy thiếu gia ra khỏi phòng, lập tức cung kính đi tới: "Thiếu gia, chúc mừng ngài thân thể khỏe lại. Hôm nay ngài muốn đi đến nời nào để du ngoạn?"

"Ân, đến phòng đấu giá để xem một chút!" Diệp Phong hờ hững đáp, rồi cất bước đi trước.

Ba Nhĩ lẽo đẽo đi theo sau thiếu gia, không dám cùng với hắn đồng hành. Trong lòng mặc dù nghi hoặc, thiếu gia sao lại không đi thanh lâu, mà lại muốn đi phòng đấu giá. Bất quá cũng không dám hỏi nhiều, thân làm hạ nhân, y biết rõ thiếu gia không nói, chính mình cũng không được tra vấn.

Trước kia thường nghe nói bụng Tể tướng có thể bằng con thuyền, Diệp Phong hắn bây giờ ở tại gia tộc này, cảm thấy gia tộc lớn đến nổi có thể cung ứng cho hàng không mẫu hạm.

"Ah, Lôi Ân ngươi thương thế đã đỡ chưa?"

Diệp Phong cùng Ba Nhĩ vừa đi ngoài cửa Tể tướng phủ, đã thấy thúc thúc Tây Tư từ phủ nội đi lại.

Ngoại hình Tây Tư tương tự như Lôi Ân và Lạc Khắc, rất tuấn mỹ và thể trạng cũng rất tráng kiện. Lão mặc một bộ trang phục quý tộc màu trắng, trông thật tiêu sái!

"A, thương thế của con đã đỡ hơn. Con đang chuẩn bị ra ngoài đi dạo!" Diệp phong nhìn Tây Tư, có cảm giác không được thoải mái, điềm đạm trả lời.

Tây Tư nhìn đứa cháu của mình, hôm nay trong ánh mắt nó không có sự kính sợ như trước kia, tâm trạng kỳ quái. Bất quá nghe hắn nói lại muốn đi ra ngoài du ngoạn, cũng chỉ cho rằng đúng là loại phế vật, gật gật đầu rồi đi vào trong phủ.

"Ta để cho tiểu tử ngươi sống thêm vài ngày!" Tây Tư trong lòng cười lạnh.

"Ngươi nhớ đấy, với vẻ mặt kiêu kăng, nhìn ngươi bổn thiếu gia không thấy khỏe tí nào cả!" Diệp phong lẩm bẩm trong mồm.

Thiên Địa Chí Tôn công pháp đã đạt tới đệ tứ cảnh giới, thêm vào đó trên người lại có nhiều loại thần công. Bây giờ hắn rất muốn thử xem thực lực bản thân ra sao!

Hắn tự nhủ: "Đường đường là đàn ông Trung Hoa, há có thể sợ bọn man di thô lỗ nơi này sao?"

Rõ ràng, nếu hắn chưa từng luyện tuyệt học trong bảo điển, hắn có lẽ không tỏ ra ngông cuồng như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc.
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!
Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế Chương 3: Hiêu trương đích bổn tiễn

Có thể bạn thích