Đừng Nghĩ Tôi Sẽ Buông Em
Chương 9: Hình phạt độc nhất

Nhìn sân khấu chữ T chót vót trên cao chân cô không ngừng run, không phải cô run khi đứng trước đông người, cô run khi phải đối diện với bao ánh mắt của nhiều gã đàn ông, khiếm nhã, dâm đãng…tất cả đều thể hiện rõ trên khuôn mặt của những gã đàn ông đang có mặt ở đây, tay cô chạm vào lan can rồi lại buông ra, cô không dám đặt chân lên bậc cầu thang dành cho vũ nữ lên sân khấu.

- Mau lên. – Tiếng quản lý quát khiến cô giật mình, cô quay lại nhìn quản lý ngập ngừng một lúc cô cất tiếng:

- Quản lý à, thực ra tôi không biết nhảy…

- Không cần biết, cô cứ uốn éo sao cũng được, nếu cảm thấy không được có thể lột bỏ y phục nhảy múa, các cô vốn giỏi về phần này mà, đi đi đến giờ rồi.

Cô hít một hơi dài tự nhủ với bản thân, coi đây như một buổi biểu diễn giữa trốn đông, tuy cô là diễn viên múa thật nhưng cô chưa bao giờ múa cột, chân vừa đặt lên bậc cầu thang quản lý vội gọi lại nhìn cô một lượt xong nói:

- Thay bộ khác, bộ này không thích hợp.

- Nhưng…

- Ông chủ sắp tới rồi đó. – Quản lý nhìn đồng hồ đeo tay lên tiếng nhắc nhở, cô đành bước tới phòng thay đồ gặp Liên ở đó,

- Kiếm cho cô ta một bộ đồ khác – Quản lý đứng bên ngoài lên tiếng.

Liên nhìn cô bĩu môi sau đó lôi ra một bộ ném cho cô, cô nhìn bộ đồ trên tay, biết ý định của cô Liên bèn lên tiếng:

- Nếu muốn bộ hở hơn thì đổi.

- Nhanh lên. – Quản lý đứng bên ngoài không đủ kiên nhẫn để chờ đợi, cô đành cầm bộ đồ đi vào phòng thay đồ, mặc bộ đồ lót bằng satin và đôi tất chân bằng lưới, nhìn bộ đồ lót mặc mà như không khiến cô cảm thấy xấu hổ, cô không dám bước ra khỏi phòng thay đồ cho tới khi có tiếng gõ cửa phòng không đủ kiên nhẫn của quản lý cô mới chịu đi ra, trên người là chiếc áo khoác, quản lý nhíu mày nhìn rồi lôi cô đi khi thời gian đã bắt đầu, quản lý đẩy cô lên cầu thang, chân cô vừa đặt lên một bậc, bậc kia liền thu lại khiến cô giật mình, đi đến đâu cầu thang cuốn gọn lại, nếu muốn lui xuống sẽ không có đường lui chỉ có hai sự lựa chọn, một tiêp tục hướng lên trên, thứ hai nhảy xuống lưới điện, cô sải bước chậm trên đường băng hướng về phía cột nhỏ sáng bóng, cô nhủ thầm an ủi bản thân chỉ là 5 phút thôi sẽ qua rất mau, cô hít một hơi dài để ổn định nhịp thở.

Phía bên kia đài DJ cũng bước lên sân khấu, DJ vừa xuất hiện khán giả bên dưới reo hò nồng nhiệt, DJ giơ tay vẫy chào khán giả, sau đó bước vào vị trí tay nhẹ nhàng xáo trộn một đoạn nhạc để khởi đầu, DJ giơ tay lên khiến mọi người im lặng, DJ cất tiếng:

- Mọi người ơi?

DJ lên tiếng phía dưới đáp trả bằng ngàn cánh tay giơ lên và rất nhiều khẩu hiệu tỏ lòng ngưỡng một DJ Hoàng, có người phấn khích quá lột cả áo ngoài chỉ mặc đồ lót, lấy áo làm cờ vẫy vẫy tay.

- Hôm nay, sẽ có một vũ công mới rất nóng bỏng sẽ góp vui cùng chúng ta đêm nay.

Phía dưới hò hét tưng bừng, âm lượng của họ bao nhiêu họ đều hét cho bằng hết cỡ, DJ đeo tai nghe sau đó ra hiệu, cột khói khổng lồ từ bốn góc tường phun ra trắng như mây khiến hộp đêm trở nên kì ảo hòa cùng ánh đèn màu, DJ bắt đầu trộn nhạc, bàn tay lướt rất nhanh trên dàn máy, vừa trộn nhạc anh ta vừa gật gù sau đó điều khiển mọi người lên đỉnh cao trào, sàn nhảy lớn bắt đầu sôi động, trên bốn bức tường khổng lồ có gắn bốn chiếc TV to gần sánh ngang với bức tường, trên màn hình lớn hiện rõ nét khuôn mặt của cô, cô vẫn đứng bất động, cảm giác của cô lúc này là chết đứng, đôi chân không thể nhấc được, đầu óc quay cuồng bởi tiếng nhạc ồn ào, phía bên dưới hàng nghìn người đang ngước nhìn háo hức chờ đợi, mồ hôi cô chảy dài trên trán có thể thấy cô đang sợ, sợi hãi hơn khi từ căn phòng phía đối diện cô đang đứng có đôi mắt lạnh lẽo đang nhìn ra, trên tay hắn ly rượu màu đỏ, ánh mắt hắn báo hiệu điều không may sẽ tới với cô nếu cô không hoàn thành bài nhảy của mình trong vòng 5 phút.

Cô nhắm mắt lại, mười đầu ngón tay bấm xuống da thịt cô không cảm thấy đau đớn ngoài sự sợ hãi, phía dưới khán giả bắt đầu chú ý khi thấy cô đứng bất động trên sân khấu, những tiếng hô thôi thúc bắt đầu tạo thành một liên khúc, ánh mắt cô nhắm lại cố giữ cho bản thân thật bình tĩnh, cô mở mắt nhìn hình ảnh trên màn hình, một gương mặt xa lạ, đó không phải cô, cũng không phải Thanh Nhã, chính là khuôn mặt hắn tạo cho, trên khuôn mặt không hề có cảm xúc, lạnh lẽo vô hồn, điều này khiến cho khuôn mặt cô trở nên vô cùng cuốn hút ánh mắt rất nhiều người, đúng vậy, đây không phải bản thân cô không phải khuôn mặt cô, cô chỉ có linh hồn nấp sau bóng tối sẽ không ai thấy cô, cô tự an ủi bản thân, một lần nữa hít lấy một hơi dài để chuẩn bị tâm lý, nếu cô không hoàn thành không biết chuyện gì sẽ đến với cô, một ngày chưa thoát khỏi đây, cô vẫn nằm trong sự khống chế của hắn.

Áo khoác trên vai cô từ từ rơi xuống để lộ thân hình nóng bỏng trước con mắt của bao người, đàn ông phấn khích ho vang, hàng ngàn cánh tay giơ lên như muốn chạm vào người cô, cô không biết múa cột nhưng cũng liều vậy, cô có từng xem qua nên cố nặn óc ra để nhớ một vài động tác, cô chưa thả lỏng cơ thể nên động tác có cứng đôi chút, phía dưới khán giả không hài lòng, một số người lên tiếng.

- Không cần nhảy, chỉ cần cô ta cởi quần áo ra cũng đủ độ hot rồi.

- Được chạm tay vào mông cô ta chắc sướng lắm nhỉ, cái chân dài như thế kia khi lên giường được cô ta ôm vào người thì còn gì sướng bằng.

Nhưng lời thô tục ngày càng vang lên nhiều, cô nhắm mắt điều chỉnh lại cơ thể mất hơn mấy phút cô mới quen dần, phía dưới bắt đầu rộ lên.

- Trời ơi nhìn cặp mông cô ta ngoái kìa thật thích, cái kia lên giường sướng lắm đây…

Những lời thô tục khiến cô mất tự nhiên, không mất tự nhiên mới chuyện lạ khi trên người hầu như khỏa thân, nếu không có mặt nạ hẳn mặt cô giờ này như quả cà chua chín.

Năm phút trôi qua với cô thật dài cô cảm thấy như hàng ngàn thế kỷ, kim đồng hồ dịch chuyển một cách chậm chạp, cuối cùng năm phút cũng qua đi cô vội vã đi xuống, vừa xuống tới cầu thang đã thấy gã vệ sĩ đứng ở đó đợi.

- Phòng số 3 – Gã vệ sĩ nói xong hướng đi lên cầu thang máy, cô bước vào phòng thay đồ giọng gã vệ sĩ lại vang lên: - Không cần thay, cứ vậy mà đi lên, chậm một phút tôi không dám chắc ông củ xử lý cô ra sao?

Cô mặc áo khoác rồi bước đi về phía phòng số 3, Vương Đình đứng bên ngoài cửa phòng thấy cô đi tới, Cô hơi ngượng khi nhìn thấy Vương Đình nhìn cô không ngớt, một tia đau thương xoẹt qua tim nhưng Vương Đình không dễ gì để lộ ra, giọng Vương Đình lạnh lùng cất tiếng:

- Ông chủ trong đó.

Cô thực không muốn đặt chân vào trong, nếu muốn thoát khỏi nơi này cô chỉ còn cách nghe theo, đúng chỉ có nghe theo cô mới không nằm trong diện kiểm soát của hắn.

Tay cô run run khi đặt lên tay nắm cửa, cánh cửa mở ra đã nghe tiếng cười đùa của cô gái.

- Ông chủ, thật xấu tính – Cô gái ngồi bên cạnh hắn đánh nhẹ vào tay hắn khi hắn rót ít rượu vang qua khe ngực của cô gái, thấy cô hắn không thèm nhìn mà tay kia bận lả lướt trên người cô gái, cô gái khẽ rên nhẹ khi hắn luồn tay dưới váy, không phải hắn gọi cô tới để xem họ ân ái nhau chứ? Có thể thấy bộ âu phục của hắn hầu như gần thoát ra gần hết, còn cô gái chỉ còn nội y trên người, khi hắn lật cô gái cho xuống dưới thân, cô quay đi ra ngoài:

- Lùi lại – Giọng hắn lạnh lẽo vang lên, hắn đẩy cô gái ra chỉnh lại quần áo, thấy cô thân hình cứng ngắc vẫn đứng nguyên tại chỗ, hắn với lấy ly rượu ném vào lưng, ly rượu rơi xuống đất vỡ thành từng mảnh nhỏ, âm thanh nghe thật lạnh lẽo, cô sợ hãi lùi lại sau đó đứng im tại chỗ khi có một thứ lạnh lẽo ở phía sau, là hắn, hắn đứng dậy từ bao giờ, hắn túm lấy khủy tay cô bóp thật mạnh.

- Nói một không nghe sao? – Hắn đẩy cô ngã xuống ghế sofa, cô ngồi thu mình vào góc.

- Ông…ông…

- Sống trong hộp đêm cô không phải sống không như vậy, mỗi một tháng cô phải trả lệ phí 20 triệu đồng, đây là mức tôi ưu ái nhất cho cô rồi đấy, nếu không tuân theo…

Hắn bỏ lửng lời nói, bàn tay hắn bật quẹt một cách rất điêu nghệ, tiếng bật quẹt rơi vào trong căn phòng in vắng, âm thanh vang lên một cách rõ rệt, âm thanh khiến cô giật mình, cô nhìn ngọn lửa trên tay hắn, hắn tiến về phía cô, bàn tay hắn túm lấy khuôn mặt của cô, còn tay kia hắn đưa ngọn lửa vào gần, ánh mắt lạnh lẽo nhìn cô, ngọn lửa bén qua một vài sợi tóc khiến mùi khét bay khắp phòng, hắn hít vào như thưởng thức.

- Mùi thịt cháy rất thơm, tôi rất thích, nhưng tôi thích nhất khi đàn bà là tình nhân của loài thú.

Hắn đưa ngón tay cô vào ngọn lửa, cô cắn răng chị đau đớn, hắn không phải là con người hắn chính là ác quỷ đội lốt thiên thần, đúng lúc ấy điện thoại reo, hắn nhìn cô một lượt sau đó bước đi, cô muốn khóc nhưng không thể khóc, khi chân tay cô đứng không muốn vững sắp khụy ngã thì cửa phòng mở ra, hắn cùng mấy người xa lạ bước vào, bọn họ là người ngoại Quốc tới để bàn chuyện làm ăn, hắn nói tiếng Anh rất lưu loát, còn cô vốn dở nhất môn này nên câu nghe được câu không, một gã người da đen thích thú khi nhìn thấy cô, hắn hất hàm ý nói ra phục vụ, cô chậm chạm đi tới bên, gã da đen nắm lấy tay cô kéo ngồi xuống cạnh, cô muốn vùng dậy nhưng bàn tay gã thật rắn chắc nên đã giữ chặt, mấy cô gái được gọi vào vội tìm đối tượng để phục vụ, họ bắt đầu rót rượu mời khách, ai mời được khách uống nhiều rượu sẽ được thưởng vì thế mà các cô gái không ngần ngại tìm đủ mọi chiêu để câu khách, ở Đam Mê kinh doanh chủ yến là rượu, các loại rượu thượng hạng muốn thưởng thức chỉ có Đam Mê, ngoài rượu ra còn có gái đẹp phục vụ, hơn thế ở Đam Mê còn có các quầy bar phục vụ khách, bể bơi, sàn nhảy, phòng nghỉ, thậm chí còn có cả sòng bạc…

Cô ngồi gọn vào một góc, sau đó cũng học cách rót rượu, khi bàn tới công việc mấy người đàn ông rất tập chung, họ quên luôn cả gái đẹp đang ngồi bên cạnh, nhưng khi công việc đã hoàn thành họ lại lao vào các cuộc vui chơi thể xác.

Cô giật mình khi gã da đen nở nụ cười chỉ nhìn thấy bộ răng trắng khiến cô cảm thấy sợ hãi, gã bóp mạnh vào mông, sau đó đè cô xuống, cô phản ứng mạnh, mùi xì gà từ trong miệng gã phảng qua, cô quên rằng khi càng phản kháng sẽ tăng thêm sự hứng thú, hắn hắng giọng để lên tiếng cảnh cáo, cô nằm im bất động, đột nhiên gã lôi cô vào trong căn phòng bên cạnh, khóe môi hắn thoáng nhấc, trên tay ly rượu nhấm nháp tự thưởng thức, rượu hôm nay ngon, mà gái hôm nay cũng đẹp hắn thích, quan trọng ở trong công việc tiến triển thuận lợi hơn nhiều.

Á Á Á…

Tiếng hét từ phòng vọng ra khiến những người có mặt trong phòng đều đình trệ mọi hoạt động ở nhiều tư thế khác nhau, tiếng thét đau đớn từ gã da đen, bao nhiêu con mắt nhìn vào cửa phòng, bàn tay đen to bám vào cánh cửa, kế tiếp là cái đầu thò ra trên khuôn mặt gã hiện lên sự đau đớn, gã loạng choạng đi ra hai tay ôm lấy bộ hạ, điều này nói lên gã bị tấn công vào bộ hạ, gã ngã nhào về phía trước.

Hắn uống nốt ly rượu trên tay sau đó ra hiệu cho vệ sĩ đứng ẩn mình trong bóng tối đi ra đỡ gã đứng dậy, hắn đứng dậy đi vào trong phòng, khi hắn xuất hiện khiến cô giật mình hoảng hốt lùi lại về phía mép sát tường, ánh mắt hắn không hiện lên một tia giận dữ, ánh mắt hắn nhìn cô thật lạnh lẽo, cô nhìn thấy chai rượu trên bàn, nếu hắn có làm gì đó cô sẽ lấy chai rượu đó tự vẫn, nói cô phản xạ nhanh nhưng hắn còn nhanh tay hơn gấp trăm lần.

Một âm thanh nhỏ vang lên, chai rượu vỡ thành từng mảnh nhỏ, khóe môi hắn khẽ nhấc khi chĩa khẩu súng mini về phía cô, chân tay cô run rẩy sợ hãi, hắn rất thích nhìn mỗi khi cô sợ hãi như vậy sẽ càng kích thích thú tính trong hắn.

Hắn túm lấy tóc cô đẩy sát tường sau đó dí nòng súng vào mắt cô, ánh mắt hắn trừng lên, hàm răng nghiến chặt vào nhau cất tiếng:

- Cô có nhìn thấy gì không?

Cô nấc lên vì sợ, mồ hôi trên trán dần chảy ra, hắn tăng thêm lực vào bàn tay, hắn như muốn kéo lột da đầu.

- Trả lời.

Cô gật đầu: - Đạ…n…Đạn…

- Cô nghĩ rằng cô muốn chết là chết dễ như vậy sao? – Hắn gạt tay lên đạn sau đó dí súng vào mắt cô – Cô có tin cô vĩnh viễn sẽ trở thành kẻ mù lòa không?

Hắn tăng thêm lực, cô cắn răng chịu đau, nếu trở thành mù lòa không nhìn thấy khuôn mặt đáng sợ của hắn có khi lại tốt hơn, cô nhắm mắt lại như mặc kệ hắn muốn làm gì cũng được, nhìn thái độ cô như vậy khiến hắn tức giận, hắn giật tóc cô đẩy xuống giường.

- Khương, đưa Khổng Tinh vào đây.

Mấy phút sau Khổng Tinh được đưa tới, cô hầu như chết đứng khi nhìn thấy con khỉ đột to đen được Khương dắt đi vào, Khương xích con khỉ vào cột, hắn không định cho con khỉ đó xé xác cô ra chứ, con khỉ hứng thú nhìn cô bằng ánh mắt tò mò, cô kinh hãi khi nhìn trong lớp lông rậm rạp của nó thò ra một vật, vật này ai cũng biết.

Hắn hất hàm ra hiệu, Khương đi tới túm lấy tay cô sau đó xích lại đối diện con khỉ, hắn bóp mạnh cằm cô cho hướng về phía hắn, khóe môi hắn nhấc lên một đường cong lạnh lẽo:

- Có phải đàn ông không gây hứng thú cho cô, vậy tôi sẽ cho cô nếm thử cảm giác khi phục vụ dưới thân con thú sẽ ra sao?

Dứt lời hắn xé áo khoác của cô xuống để lộ thân hình gợi cảm, Khổng Tinh rất giống loài người khi nhìn thấy phụ nữ mắt nó bỗng sáng rực lên, và vật kia của nó không ngừng giật giật, điều này chứng tỏ Khổng Tinh thường giao hoan với con người, hắn đào tạo ra Khổng Tinh là để trừng phạt những kẻ không nghe theo bất kể trai hay gái Khổng Tinh đều không tha khi trong người nó đã tiêm một chất kích dục.

Khổng Tinh tiến về phía cô một cách chậm chạp như để thưởng thức sự sợ hãi của con người, nó kêu hộc hộc…đấm thùm thụp vào ngực ngửa cổ lên trời cười thích thú.

Cô không ngừng giãy dụa, sự sợ hãi bao trùm, nếu biết trước sẽ bị như vậy cô ngoan ngoãn nghe theo, thân thể cô vặn vẹo để thoát khỏi sợi dây xích ở tay phải, khi hắn chuẩn bị rời đi, cô túm lấy vạt áo hắn kéo lại.

- Xin ông tha cho tôi, tôi biết lỗi rồi, tôi sẽ ngoan ngoãn tiếp khách…a…

Hắn bẻ tay cô ra khỏi vạt áo sau đó phủi lại vạt áo cho phẳng, hắn cảm thấy bàn tay cô chạm lên thật ghê tởm.

- Lúc này cô mới chịu nghe lời có phải đã quá muộn rồi không?

- Xin ông, tha cho tôi…tôi sẽ nghe theo ông, ông bảo gì tôi cũng làm…

Mặc cho cô cầu xin, hắn vẫn lạnh lùng đi đến bên ghế ngồi, trên tay là điếu thuốc, đôi chân dài vắt chéo một cách tao nhã để thưởng thức, trong phòng ngoài tiếng khóc cầu xin của cô, tiếng xích va chạm vào nhau dưới sàn tạo nên một âm thanh gây hưng phấn cho hắn, khói thuốc lan tỏa trong không gian, ánh mắt hắn chờ đợi kịch vui đang đến, nhìn khuôn mặt cô đầy nước mắt hắn rất vui, trong tâm lại thầm kêu tên người mình yêu.

Cổ tay cô do ma sát mà đã chảy máu đỏ, máu chảy rơi xuống sàn nhà thành từng giọt, có thể hình dung ra cô đang sợ hãi như thế nào khi Khổng Tinh trêu đùa trên người cô, bàn tay đầy lông lá với móng sắc nhọn chỉ chỉ vào ngực cô rồi giật nhẹ dây áo bị đứt, Khổng Tinh lại vỗ ngực thích thú, ánh mắt Khổng Tinh nghiên cứu tìm tòi trên cơ thể cô, bàn tay Khổng Tinh nâng khuôn mặt cô sau đó cúi đầu, mắt cô nhắm nghiền, lúc này cô rất muốn ngất đi nhưng không thể ngất đi được, môi Khổng Tinh chu dài ra liếm lên mặt cô, cô sợ hãi vang lên từng tiếng nức, lúc này cô rất mong một ai đó sẽ cứu cô thoát khỏi cảnh bị Khổng Tinh làm nhục, cô thề sẽ báo đáp người đó, cho dù thịt nát xương tan cô cũng sẵn lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc.
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!
Đừng Nghĩ Tôi Sẽ Buông Em Chương 9: Hình phạt độc nhất

Có thể bạn thích