Cổ học tinh hoa -
Ba con rận kiện nhau
Ban con rận hút máu một con lợn, tranh nhau ăn, đem nhau đi kiện. Một con rận khác gặp, hỏi:
"Ba anh kiện nhau về việc gì thế?
- Ba con rận đáp: Chúng tôi kiện nhau, vì tranh nhau một chỗ đất mầu mỡ.
- Con rận kia nói: Tôi tưởng các anh chẳng nên tranh lẫn nhau thế làm gì. Các anh chỉ nên lo đến con dao của người đồ tể giết lợn, ngọn lửa của bó rơm thui lợn mà thôi."
Ba con rận nghe ra, biết là dại, thôi không đi kiện nữa, cùng nhau quần tụ, làm ăn với nhau, dù no, dù đói, cũng không bỏ nhau. Con lợn thành mỗi ngày một gầy, người ta không làm thịt cứ để nuôi, ba con rận nhờ thế mà no đủ mãi.
Lời Bàn:
Nhân dân một xứ mà cứ tranh giành lẫn nhau cái lợi trước mắt, không nghĩ gì đến cái việc lâu dài cho cả toàn thể, thì trí khôn thật không bằng mấy con rận nói trong truyện nầy.
Tranh nhau, cãi nhau, đánh nhau, kiện nhau, thì oan oan tương kết, lợi chẳng thấy đâu, chỉ thấy hại, hại cho một mình lại hại cho cả đàn, cả lũ nữa. Sao không biết: Sâu đục cây, cây đổ thì sâu cũng chẳng còn: trùng hại vật, vật chết thì trùng cũng hết kiếp.
Quần tụ: quây quần ăn ở bao bọc lấy nhau.
Đồ tể: người làm thịt các giống vật để bán.
Có thể bạn thích
-
Bí Mật Của Nước
8 Chương -
Duyên Nợ Ba Sinh
6 Chương -
Cô Em Nhầm Giường Rồi
38 Chương -
Xu Xu đừng khóc
79 Chương -
Mỗi Ngày Đều Phải Phòng Ngừa Đồ Đệ Hắc Hóa
97 Chương -
Tình Yêu Sai Trái
10 Chương -
Ấn Tượng Sai Lầm
54 Chương -
Hai Thụ Gặp Nhau
11 Chương -
Hòa Bình Chia Tay
12 Chương -
Những Bí Ẩn Của Sa Mạc
23 Chương -
Hoa Hồng đêm
18 Chương -
Cái Này Mỹ Lệ Hựu Xấu Xí Đích Thế Giới
17 Chương