Biểu tượng thất truyền
Phần Mở Đầu

Cuốn sách này là một tác phẩm hư cấu. Các tên gọi, nhân vật, tổ chức, địa danh, sự kiện trong cuốn sách này là giả tưởng và bất kỳ sự trùng khớp nào với người thật, đang sống hay đã chết đều hoàn toàn là sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Năm 1991, một tài liệu được khoá chặt trong két an toàn của Giám đốc Cơ quan Tình báo Trung ương Hoa Kỳ (CIA). Tài liệu hiện vẫn ở nguyên tại đó. Nội dung khó hiểu của nó có nhắc đến một cái cổng cổ xưa và một vị trí chưa biết đến dưới lòng đất. Tài liệu còn có một câu “Nó được chôn giấu đâu đó ngoài kia”.
Tất cả các tổ chức trong cuốn tiểu thuyết này đều có thật, kể cả Hội Tam điểm. Đại học Vô hình (Invisible College), Phòng An ninh, SMSC, và Học viện Khoa học Tinh thần (Institute of Noetic Sciences).
Tất cả các nghi thức, khoa học, tác phẩm nghệ thuật và các cách đo đạc trong cuốn tiểu thuyết này là có thật.
Thánh viện Hội Tam điểm 8 giờ 33 phút tối.
Chết như thế nào là một điều bí ẩn.
Từ thuở khai thiên lập địa tới nay, chết như thế nào vẫn luôn luôn là một điều bí ẩn.
Kẻ nhập môn, 34 tuổi, đăm đăm nhìn xuống cái sọ người nằm gọn trên lòng bàn tay mình. Cái sọ đã được khoét rỗng như cái bát, đựng đầy một thứ rượu vang màu đỏ máu.
Uống đi, gã tự nhủ. Mày đâu có gì phải sợ.
Theo truyền thống, gã bắt đầu cuộc hành trình trong trang phục nghi lễ mà các tín đồ dị giáo thời Trung cổ vẫn mặc khi bị dẫn tới giá treo cổ. Chiếc áo rộng lùng thùng phơi ra bộ ngực xanh xao của gã, ống quần bên trái xắn lên đầu gối, còn ống tay phải vén tới tận khuỷu. Cổ gã tròng một sợi thòng lọng nặng trịch - hay sợi “cáp tàu kéo”, theo cách gọi của thành viên trong hội. Tuy nhiên đêm nay, gã phục sức như một vị huynh trưởng, tương tự các đồng đạo đang có mặt để làm chứng.
Các đồng đạo tụ tập quanh gã đều chải chuốt trong lễ phục đầy đủ của mình, gồm tạp dề bằng da cừu non, khăn quàng vai và găng tay trắng, trên cổ là những trang sức nghi lễ nhấp nháy một cách ma quái dưới ánh sáng lù mù. Nhiều người trong số họ nắm giữ những vị trí quan trọng ngoài đời, nhưng kẻ nhập môn biết rằng địa vị thế tục ấy chẳng có ý nghĩa gì giữa bốn bức tường này. Ở đây, tất cả mọi người đều bình đẳng, đều đã thề nguyện làm anh em và gắn bó với nhau nhờ một mối giao ước huyền bí.
Vừa đưa mắt thăm dò đám người xung quanh, kẻ nhập môn vừa tự hỏi, ở thế giới bên ngoài, ai mà ngờ được rằng những nhân vật kia lại có lúc cùng tập hợp ở một nơi… nhất là một nơi như thế này. Trông căn phòng chẳng khác nào một thánh điện sót lại từ thời viễn cổ.
Tuy nhiên, sự thật còn lạ lùng hơn nữa.
Ta chỉ cách Nhà Trắng có vài dãy nhà.
Toạ lạc ở số 1733 phố 16 Tây Bắc. Washington D.C. khu dinh thự đồ sộ này là phiên bản của đền Mausolus, một đền thờ từ thời tiền Công giáo, Ban đầu nó là một lăng mộ… dùng để chôn người chết. Ở lối vào chính có hai cánh cửa bằng đồng, do hai pho tượng nhân sư, nặng mười bảy tấn canh gác: Bên trong là một mê cung tráng lệ gom các phòng hành lễ, đại sảnh, hầm chứa gắn niêm phong, thư viện và còn nguyên một bức tường rỗng chứa hai bộ hài cốt người. Kẻ nhập môn nghe nói tất cả các phòng trong toà nhà này đều ẩn chứa những bí mật, nhưng gã chưa được đặt chân vào chỗ nào bí mật hơn Phòng Thánh lễ, chính là căn phòng rộng thênh thang, nơi gã đang quỳ gối với cái đầu lâu nằm gọn trên tay đây.
Phòng Thánh lễ vuông vức đến hoàn hảo, và hun hút như một cái hang. Trần nhà được đẩy lên đến tận độ cao 30 mét và ngự trên những cột chống bằng đá hoa cương xanh nguyên khối. Quây tròn quanh phòng là một hành lang dài giật cấp với nhiều ghế ngồi tối màu bằng gỗ hồ đào Nga bọc da lợn chế tác theo lối thủ công. Một chiếc ngai cao 9.9 mét nổi lên lừng lững ở mặt tường phía tây, đối diện với nó là bộ đàn ống ẩn kín. Các bức tường đều vẽ chi chít những biểu tượng cổ xưa, về Ai Cập, Do Thái, về thiên văn, giả kim, và rất nhiều ký hiệu lạ lùng chưa ai biết tới.
Đêm nay, Phòng Thánh lễ được thắp sáng bằng những ngọn nến bố trí theo một trật tự riêng. Quầng sáng lờ mờ của chúng chỉ được hỗ trợ thêm bằng cột ánh trăng nhợt nhạt lọt qua mắt vòm trần rọi thẳng xuống vị trí trung tâm, xuống điểm đáng chú ý nhất trong gian phòng hình vuông - đó là chiếc bàn thờ khổng lồ đẽo từ một khối cẩm thạch Bỉ đen bóng.
Cái chết là một điều bí ẩn, kẻ nhập môn nhẩm lại.
- Đến giờ rồi, - ai đó thì thầm.
Kẻ nhập môn ngước mắt lên. Một dáng người đường bệ khoác áo choàng trắng xuất hiện trước mặt gã. Đại Huynh trưởng. Giàu có, tráng kiện và rất được công chúng yêu mến, người đàn ông gần 60 tuổi này là một biểu tượng của nước Mỹ. Mái tóc có thời đen nhánh giờ đã ngả bạc, gương mặt nổi tiếng phản ánh một cuộc đời quyền uy và một trí tuệ siêu phàm.
- Hãy tuyên thệ đi, - Đại Huynh trưởng lên tiếng, giọng êm như ru - Hãy hoàn tất hành trình của đạo hữu.
Cũng giống như các hành trình khác, kẻ nhập môn phải bắt đầu con đường của mình ở cấp độ thấp nhất. Một đêm nọ, trong một nghi thức tương tự thế này, Đại Huynh trưởng đã bịt mắt gã bằng một băng vải nhung và ấn lưỡi dao găm hành lễ vào bộ ngực trần của gã, rồi hỏi:
- Ngươi có dám thề danh dự rằng ngươi tự ao và tự nguyện hiến mình làm ứng viên cho các đặc quyền cũng như những bí ẩn của Hội, không nhằm trục lợi hay vì bất kỳ động cơ hèn hạ nào khác không?
- Tôi xin thề, - kẻ nhập môn nói dối.
- Vậy hãy khắc cốt ghi tâm. - Huynh trưởng cảnh cáo - rằng nếu ngươi dám tiết lộ những điều bí mật mà chúng ta chia sẻ cho ngươi, thì ngươi sẽ chết ngay lập tức.
Lúc đó, kẻ nhập môn không hề sợ hãi.
Bọn họ sẽ chẳng bao giờ biết được mục đích thật sự của ta.
Nhưng đêm nay, gã e ngại trước không khí trang nghiêm bất thường của Phòng Thánh lễ, và bắt đầu điểm lại trong óc tất cả những lời cảnh báo đã được nghe suốt dọc hành trình, rồi những lời đe doạ về các hậu quả khủng khiếp nếu gã tiết lộ những bí mật cổ xưa mà gã sắp được biết: Đâm ngang họng… rút lưỡi… moi ruột và đốt… vãi tro than theo gió… móc tim và vứt cho lũ thú hoang…
- Huynh đệ của ta, - vị Huynh trưởng có đôi mắt xám đặt tay trái lên vai kẻ nhập môn và nói - Hãy tuyên đọc lời thề cuối cùng đi.
Lấy lại tinh thần để hoàn tất bước sau cùng của hành trình, kẻ nhập môn thả lỏng cơ bắp và lại tập trung chú ý vào cái sọ người nằm trên tay. Thứ rượu vang đỏ thẫm trông gần như đen kịt trong ánh nến tù mù. Gian phòng chìm vào sự im lặng chết chóc, và gã có thể cảm nhận được ánh mắt của các chứng nhân, họ đang chờ ứng viên mới tuyên đọc lời thề cuối cùng và gia nhập hàng ngũ tinh tuý của mình.
Đêm nay, gã nghĩ, một điều gì đó chưa từng diễn ra trong lịch sử Hội, chưa từng diễn ra suốt mấy trăm năm qua, sẽ diễn ra giữa bốn bức tường này.
Gã biết đó là một tia lửa… và nó sẽ đem lại cho gã sức mạnh khôn cùng. Như được tiếp thêm sinh lực, gã hít một hơi và xướng to đúng những lời mà biết bao con người trên khắp thế giới đã từng tuyên đọc trước gã.
- Nếu tôi cố tình vi phạm lời thề, thì thứ rượu tôi sắp uống đây sẽ biến thành thuốc độc giết chết tôi.
Lời gã vang vọng trong không gian trống trải.
Rồi tất cả im ắng.
Rất vững vàng, kẻ nhập môn từ từ nâng cái sọ lên miệng. Khi cảm thầy môi mình chạm vào vỏ xương khô, gã nhắm mắt và nghiêng nó về phía miệng mình, uống những ngụm thật to. Cạn xong giọt cuối cùng, gã hạ cái sọ người xuống.
Trong một tích tắc, gã tưởng chừng phổi mình thắt lại, còn tim thì đập thình thịch. Lạy Chúa, họ biết ư? Song trạng thái ấy mau chóng qua đi, mau y như lúc mới xuất hiện.
Tiếp đó, cảm giác ấm áp dễ chịu bắt đầu lan toả khắp cơ thể gã. Kẻ nhập môn thở phào, vừa cười thầm vừa ngước lên nhìn người đàn ông có đôi mắt xám. Không mảy may nghi ngờ. Ông ta đã ngu ngốc tiếp nhận gã vào đẳng cấp bí mật nhất của hội ái hữu này.
Chẳng bao lâu nữa, các người sẽ mất hết mọi thứ mà bấy nay các người ra công gìn giữ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc.
Theo dõi Đọc Sách Hay trên Facebook, mỗi ngày chúng tôi cập nhật những cuốn sách, truyện hay nhất!
Biểu tượng thất truyền Phần Mở Đầu

Có thể bạn thích